hắn giam cầm cô

Server #1. Zoom+ Views: 1.5K. Phim sex Giam cầm hãm hiếp thiếu nữ bỏ nhà đi bụi là câu chuyện kể về một người đàn ông sống độc thân một mình khát tình vô cùng đã lừa gạt cô thiếu nữ (do nữ diễn viên Sakura Miura thủ vai) đang lang thang ngoài công viên không có nơi để về Cô thà rằng bị giam cầm cả đời chứ không muốn bị hắn giày xéo nữa. Trưa ngày thứ ba, Quách Thanh Tú cuộn mình trên sofa, đắp chăn sắp đi ngủ. Bỗng cửa bị đá văng ra, một mùi rượu tận trời xộc tới, bóng người tối đen xông về phía cô. Sủng Tình Sự Giam Cầm Cả Đời FULL Chương 21 Sủng Tình Sự Giam Cầm Cả Đời FULL 21: Xuất Hiện Kịp Thời Tống Lãnh Vũ nói xong liền đi xuống xe, hắn mở cửa và kéo Chu Tịnh Sơ xuống theo. Người con gái liên tục chống đối, cô lắc đầu nguầy nguậy, "Không" Chu Tịnh Sơ biết nếu cô đặt chân vào ngôi biệt thự đó thì chắc chắn sẽ có kết cục thê thảm. Chữ "giá chuộc" có nghĩa là trả một giá tiền để chuộc lại những người bị giam cầm . The word "ransom" signifies paying the price for the redemption of captives. jw2019. Hắn đã giam cầm tôi từ lúc tôi còn bé! He kept me prisoner since I was a child. OpenSubtitles2018.v3. Kế tiếp, Sa-tan Địa ngục giam cầm phụ nữ của 'Tú ông' Trung Quốc Để tạo 'ô dù' cho việc kinh doanh phi pháp, Triệu Phú Cường xây dựng cơ sở mại dâm cao cấp, giam giữ hàng chục phụ nữ phục vụ mục đích hối lộ tình dục. Năm 2000, Triệu Phú Cường 27 tuổi, đến Thượng Hải làm thợ may. Để kiếm tiền nhiều và nhanh, Cường chọn con đường tắt là kinh doanh thân xác phụ nữ. Site Rencontre Temoin De Jehovah Francais. Chiếm Hữu Lấy Em Chương 17 Giam Giữ 2 /17 Sau khi thấy hắn đi ra ngoài, Bạch Hàn Thiên nhớ lại lúc hắn ép cô uống hết ly sữa vẫn còn lưu lại trong miệng, cô cảm thấy hết sức buồn nôn. Cô chỉ muốn nôn hết ra mà thôi. Căn phóng rộng lớn lại được bày trí hết sức đơn giản mang lại cảm giác lạnh lẽo đến khó thở. Bạch Hàn Thiên thu mình trong một góc phòng. Trước mắt cô bỗng xuất hiện vô số hình ảnh của quá khứ. Phải rồi khi đó cô cũng thu mình như thế này. Bạch Hàn Thiên cứ ngồi như vậy không biết mấy giờ đồng hồ… Tiếng gõ cửa phòng cũng chẳng lấy được sự chú ý của cô. Dì Trần đã gõ cửa mấy lần rồi mà bên trong vẫn không có động tĩnh gì bèn mở cửa đi vào. Bà nhìn khắp phòng, khó khăn lắm mới tìm thấy cô. Bà vội đi đến dìu Bạch Hàn Thiên lên giường – Tại sao tiểu thư lại ngồi dưới đất như thế? Ngộ nhỡ bị bệnh thì phải làm sao? – … – Tiểu thư, cô có muốn ăn gì không? Từ lúc uống ly sữa đến giờ cũng đã hơn bốn tiếng rồi đó. Cô có muốn… – Không cần, dì ra ngoài Bạch Hàn Thiên nhàn nhạt nói. – Tiểu thư… – Dì ra ngoài đi. – Tiểu thư… thiếu gia muốn đưa cho cô thứ này…_ Bà đưa cho một bộ quần áo và một xấp giấy. – … – Tôi ra ngoài trước, có gì cần tiểu thư cứ Bà đi ra ngoài. Bạch Hàn Thiên cảnh giác nhìn xấp giấp giấy. Cuối cùng cô cũng quyết định cầm lên xem. Thì ra là bản hợp đồng, một là về việc kí hợp đồng với công ty cái còn lại không cần nhìn cũng biết. Có nên kí vào không, hợp đồng của công ty nhất định phải kí nếu không vấn đề tài chính của công ty sẽ gặp vấn đề nghiêm trọng. Bạch Hàn Thiên sau khi suy nghĩ kĩ, cô quyết định kí vào bản họp đồng hợp tác còn cái kia cô nhất định không kí. *** Phòng ăn… Âu Dương Nhất Phong đang ngồi đó nghĩ ngợi cũng như chờ đợi điều gì. Thấy dì Trần đi xuống hắn lãnh đạm hỏi – Cô ấy như thế nào rồi? – Vẫn như vậy, thu mình vào một góc. – Dì đưa cho cô ấy chưa? – Rồi, thưa cậu chủ. – Được rồi, cảm ơn dì. Dì Trần dọn bữa tối cho hắn dùng… Sau khi dùng xong, hắn nhanh chóng đi lên phòng tìm cô. Hai tên vệ sĩ thấy hắn đến liền gập người cúi chào – Lão đại. Âu Dương Nhất Phong mở cửa bước vào. Hắn biết cô sẽ không nhận bất kì thứ gì từ hắn. Bộ quần áo vẫn còn nguyên đó nhưng tập hồ sơ đã được mở. Bạch Hàn Thiên nhìn hắn đầy cảnh giác – Anh muốn gì ở tôi? – Em quyết định như thế nào về hai bản hợp đồng?_ Hắn không trả lời câu hỏi của cô. – Hợp đồng của công ty tôi sẽ kí còn cái kia thì không. – Nếu tôi muốn em kí luôn cái kia thì sao? – Chuyện đó sẽ không xảy ra. – Để tôi cho em biết một chuyện. Nếu em chịu kí tôi sẽ cho em những gì em muốn. – Tôi không cần. – Ngay cả tự do đi lại. – … – Em tự mình nghĩ kĩ. Dù kí hay không em vẫn là người của tôi. Quyền lợi của em tùy thuộc vào em. Tôi cho em thời gian đến ngày Giọng nói của hắn lạnh đến thấu xương. Bạch Hàn Thiên biết hắn đang nổi giận. Nếu bây giờ cô nói ra những điều gì khiến hắn không vui thì người nhận hậu quả sẽ là cô. Âu Dương Nhất Phong thấy cô im lặng đành xoay người ra khỏi phòng. *** Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy ở nhà lo đến mất ngủ. Bạch Hàn Thiên đã mất tích gần một ngày rồi. Gọi điện thoại thì không bắt máy. Đến công ty tìm cũng không gặp. Cả hai người họ lục tung cả biệt thự của Bạch Hàn Thiên vẫn không tìm ra manh mối nào. Báo cảnh sát thì họ bảo là chưa đủ 24 tiếng nên không thể phát lệnh tìm người. Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy đành trở về nhà đợi. Cả hai tin rằng cô nhất định sẽ không sao. *** Biệt thự Bán Nguyệt… Những lời hắn nói như là mệnh lệnh hay là lời đe dọa đối với cô. Nếu kí cô sẽ trở thành người phụ nữ của hắn, còn không kí cô vẫn bị hắn giam cầm. Cô như đang ở giữa hai dòng nước, phân vân không biết nên lựa chọn như thế nào. Càng suy nghĩ đầu của cô càng đau rồi không biết cô thiếp đi từ lúc nào. Âu Dương Nhất Phong sau khi giải quyết xong đống công văn của hai giới hắc – đồng hồ cũng đã hơn một giờ sáng. Hắn mệt mỏi rời khỏi thư phòng. Theo thói quen, hắn trở về phòng của mình. Vừa mở cửa vào hắn mới chợt nhớ ra, bây giờ trong phòng này còn có cô. Nhìn cơ thể nhỏ bé của cô nằm trên chiếc giường lớn. Cơ thể lúc ẩn lúc hiện dưới chiếc áo sơmi rộng thùng thình, trong đầu hắn bỗng xuất hiện những hình ảnh cô nằm dưới thân hắn mà rên rĩ. Cố xua đi những hình ảnh đó, có lẽ hắn mệt mỏi quá nên mới có những suy nghĩ như vậy. Nhanh chóng bước vào phòng tắm, hắn cần phải tỉnh táo lại. Hắn tiếp cận cô, làm cho cô đau khổ. Hắn luôn nhắc nhở mình không được quên. Âu Dương Nhất Phong trở ra trên người chỉ quấn một chiếc khăn che đi vậy nam tính của mình. Nhẹ nhàng nằm xuống giường, cơ thể căng thẳng cả ngày rốt cuộc cũng thả lỏng. Anh nhìn cô, khuôn mặt xinh đẹp, đôi môi nhỏ nhắn ửng hồng khiến người ta chỉ muốn cắn nhưng có vẻ cô đang mơ thấy ác mộng. Mi tâm không ngừng co lại dãn ra, miệng lẩm bẩm điều gì đó không rõ. Ôm cô vào lòng, hắn không kìm được đặt lên trán cô một nụ hôn như đang trấn an rồi từ chìm vào giấc ngủ. /17 VUI LÒNG MÔ TẢ LỖI Cám ơn bạn đã báo nha Thể loại MỹPhát hiện kẻ đột nhập giữa đêm, Donna Ongsiako bị hắn tấn công liên tiếp bằng dao, mất gần 3/4 lượng máu trong người, nhưng sống sót kỳ diệu. Donna Ongsiako sống cùng con gái tên Kiersten trong trang trại tại thị trấn nhỏ Colts Neck, bang New Jersey. Donna thường xuyên đến phòng tập thể dục, nhờ đó rèn luyện được một nền tảng thể chất và tinh thần mạnh 6/7/2013, trong kỳ nghỉ cuối tuần của Ngày Độc lập, Kiersten đi dự tiệc, chỉ mình Donna ở nhà. Thời tiết nóng bức khiến Donna mở cửa sổ cho thoáng. Cô giặt đồ, thả mèo ra ngoài, đi đánh răng và lên giường đi ngủ vào khoảng khi dần chìm vào giấc ngủ, Donna nghe thấy tiếng động và chợt nhớ ra quên cho mèo vào. Không bật đèn, cô đi xuống cầu thang để mở cửa trước. Nhưng khi cửa mở, Donna thấy một người đàn ông lạ mặt đứng ở hiên nhà, cầm con dao lớn, đang cắt lưới chống muỗi của cửa sổ. Hiên nhà của Donna Ongsiako, nơi cô phát hiện kẻ lạ mặt đang cắt lưới cửa sổ giữa đêm. Ảnh Monmouth County Donna cố đóng sập cửa lại nhưng các ngón tay bị thò ra ngoài. Hắn thọc dao qua khe hở cắt tay cô khiến cô lập tức buông ra. Sau đó, hắn đẩy cửa vào, Donna chạy vào bếp, đối mặt với kẻ đột nhập. Hắn không nói một lời mà lập tức xông tới tấn công, rạch má, chém ba nhát vào cổ cô. Donna cố giằng lấy con dao bất chấp bị đứt tay nhưng không thành công. Cô dần mất sức vì những vết dựa vào cửa phòng tắm rồi trượt xuống sàn. Cô cố ôm lấy mình trong tư thế bào thai, trong khi bị hắn đâm vào cổ và tấn công hỏi cô chỗ để chìa khóa xe và bật lửa. Sau khi lục ví ở trên bàn trong bếp và lấy được đồ, hắn cầm theo chiếc ví, quay lại xem Donna đang chảy máu trên sàn. Hắn chửi cô rồi đâm dao vào ngực cô, sau đó bước ra khỏi có hàng xóm nào ở xung quanh, Donna biết phải tự cứu mình. Nhà không có điện thoại cố định, điện thoại di động của cô đang sạc trong phòng ngủ ở tầng trên. Cô buộc phải đi lên cầu thang để gọi trợ nhận được máu đang chảy không ngừng, Donna vẫn cố hết sức di chuyển. Cô sợ khi con về nhà sẽ tìm thấy thi thể lên được lầu, Donna nhìn ra ngoài cửa sổ phòng ngủ, thấy kẻ tấn công đang nổ máy ôtô của cô. Nếu rút điện thoại ra khỏi bộ sạc, nó sẽ sáng lên, hắn có thể nhìn thấy ánh sáng. Sợ kẻ tấn công quay lại, Donna cố hết sức che đèn điện thoại. Tay đầy máu, không thể vuốt màn hình cảm ứng, cô phải lau tay, lau điện thoại lên giường để gọi chấp vết thương, Donna nói rất bình tĩnh "Tên tôi là Donna Ongsiako... Một đứa trẻ nào đó vừa vào nhà và đâm tôi, lấy trộm xe của tôi. Tôi bị đâm ở cổ và ngực, máu đang trào ra". Donna còn mô tả chi tiết về kẻ tấn công khoảng 17 tuổi, da trắng, gầy, tóc xoăn màu vàng hoe, đeo ba lô. Giữa cuộc gọi, Donna bất tỉnh khoảng một sát và nhân viên y tế đến trong chưa đầy 8 phút, nhưng kẻ tấn công đã bỏ trốn. Donna được đưa đến bệnh viện phẫu kẻ tấn công vẫn còn tự do, bệnh viện tiếp nhận Donna dưới bí danh để bảo vệ cô. Dù mất 3/4 lượng máu trong cơ thể, cô được cứu sống sau cuộc phẫu thuật dài bảy tiếng. Donna bị khâu 37 mũi trên mặt và cổ, 38 mũi ở ngực, 7 mũi ở tay. Cú đâm cuối cùng vào ngực trước khi kẻ tấn công rời đi chỉ cách trái tim cô bằng độ dày của một đồng săn lùng toàn diện kẻ tấn công Donna bắt đầu. Cảnh sát phát hiện một cuộc gọi 911 khác được thực hiện ngay trước cuộc tấn công. Một bà mẹ đi đón con nhìn thấy một thanh niên đeo ba lô, mặc quần khaki đi dọc con đường gần nhà Donna. Người này khoảng 18-20 tuổi, đi sát vạch kẻ đường như đang muốn quá giang. Bà mẹ gọi 911 vì lo lắng anh ta sẽ bị ôtô đâm, nhưng cảnh sát không tìm thấy anh lâu sau, cảnh sát nhận được cuộc gọi từ cửa hàng thức ăn nhanh cách nhà Donna khoảng 8 km. Các nhân viên báo cáo nhìn thấy một thanh niên tóc vàng, đeo ba lô đi bộ qua cửa sổ phục vụ drive-thru. Anh ta gõ cửa kính, mang theo một con dao dính sát đến nhà hàng và kiểm tra trung tâm mua sắm gần đó. Họ không tìm thấy nghi phạm nhưng phát hiện xe của Donna bị bỏ lại đằng sau một rạp chiếu phim. Đèn xe vẫn sáng, xe vẫn nổ máy, bên trong dính máu khắp nơi. Xe của Donna Ongsiako dính đầy máu và có nhiều dấu tay. Ảnh Monmouth County Cảnh sát đến nhà hàng và kiểm tra trung tâm mua sắm gần đó. Họ không tìm thấy nghi phạm nhưng phát hiện xe của Donna bị bỏ lại đằng sau một rạp chiếu phim. Đèn xe vẫn sáng, xe vẫn nổ máy, bên trong dính máu khắp ngày sau, qua mô tả của Donna và các nhân chứng, cảnh sát vẽ phác họa chân dung nghi phạm, dán khắp hạt Monmouth và đăng tải trên các phương tiện truyền thông của cơ quan thực thi pháp ngày sau vụ tấn công, một phụ nữ trình báo em họ cô, Brennan Doyle, 16 tuổi, có thể liên quan đến vụ án. Từ ngày 3 đến 6/7, Brennan cùng gia đình đến Connecticut dự đám cưới của cô. Cô cung cấp cho cảnh sát một bức ảnh chụp Brennan trong đám cưới. Anh ta để tóc xoăn dài, mặc quần soóc rằn ri, trông rất giống nghi phạm trong bản phác họa và video giám sát. Cô bất ngờ gặp lại Brennan ở New Hampshire vài ngày sau vụ tấn công, lúc này anh ta đã cắt sinh ra trong gia đình giàu có, chưa bao giờ gặp rắc rối với pháp luật. Nhà Brennan cũng ở Colts Neck, chỉ cách nhà Donna một quãng đi bộ, ngay trên con đường từng có người nhìn thấy một thanh niên muốn quá giang trước khi xảy ra vụ tấn công đình Brennan trở lại Colts Neck vào cuối tháng 7. Khi cảnh sát đến, mẹ Brennan lộ rõ vẻ căng thẳng. Brennan xuất hiện với chiếc mũ bóng chày, nhìn thoáng qua bức phác họa nghi phạm rồi quay đi, nói "Tôi không biết". Anh ta có vẻ lo lắng và không muốn nói điều tra kéo dài qua mùa hè 2013. Brennan vẫn là nghi phạm duy nhất. Đến tháng 9, cảnh sát có lệnh thu thập ADN, dấu vân tay, ảnh của Brennan. Kết quả đối chiếu trùng khớp hoàn toàn với ADN được tìm thấy nhiều chỗ trong xe của bằng chứng quan trọng nữa được tìm thấy vào đầu tháng 10 ở một vị trí bất ngờ. Khi đang bảo dưỡng thiết bị điều hòa không khí ở tầng trên cùng của trung tâm mua sắm, những người thợ tìm thấy một con dao bạc trên mái nhà ngay gần máy điều hòa. Con dao được xác định thuộc cùng một bộ ở gia đình Brennan bị cảnh sát thu giữ nhiều tháng trước hồ sơ, cảnh sát từng được gọi đến nhà Brennan vì "mâu thuẫn gia đình", vài tuần trước khi Donna bị tấn công. Em trai Brennan cầm dao đe dọa. Cảnh sát đến và thu giữ con dao. Không có cáo buộc nào được đưa ra, họ bảo quản con dao trong kho vật chứng. Nó giống hệt con dao bạc được tìm thấy trên mái xét nơi ở mới của nhà Brennan, cũng ở Colts Neck, cảnh sát phát hiện phần còn lại của bộ dao. Cuối tháng 10/2013, Brennan bị bắt với sáu cáo buộc gồm mưu sát, cướp xe. Anh ta không nhận công tố đề nghị xét xử Brennan như người trưởng thành, dù lúc đó anh ta 16 tuổi. Nếu ra tòa án vị thành niên, Brennan sẽ chỉ đối mặt mức án tối đa là bốn năm trong một cơ sở giam giữ thanh thiếu niên. Còn ở tòa án dành cho người trưởng thành, anh ta có thể nhận tới 30 năm phán chấp nhận đề nghị, nhưng cho Brennan được quyền nộp tiền bảo lãnh. Với mức USD, anh ta được tại khai gây án do chịu ảnh hưởng của nấm gây ảo giác. Anh ta nói bị hoang tưởng và đã đánh nhau với bố vào đêm xảy ra vụ án, bị bố đuổi ra ngoài. Anh ta cầm dao trong trạng thái gần như mất trí nên đã có những quyết định sai sát cho rằng có thể Brennan đến nhà Donna để lấy trộm xe, nhưng sau đó muốn giết người diệt tố viên tin rằng Brennan không hành động mất nhận thức. Anh ta lái xe 8 km đến trung tâm mua sắm sau khi rời nhà Donna, giấu dao và bỏ xe ở đó. Brennan Doyle nghe tòa tuyên án. Ảnh NJ Tháng 8/2015, Brennan thỏa thuận nhận tội để được giảm chỉ còn hai cáo buộc nghiêm trọng nhất là mưu sát và cướp 10/2015, Brennan, lúc này 18 tuổi, ra tòa để nghe tuyên án. Anh ta xin Donna tha bị kết án 15 năm tù, phải thi hành ít nhất 85% bản khi Brennan ngồi tù, Donna vẫn phải vật lộn với rối loạn căng thẳng sau sang chấn PTSD. Bị nỗi sợ ám ảnh, Donna không bao giờ bước chân vào nhà nữa. Mẹ con cô chuyển đến sống cùng gia đình ở New tìm thấy các nhóm hỗ trợ PTSD và bạo lực gia đình nhưng không có nhóm nào dành cho nạn nhân của các cuộc tấn công ngẫu nhiên. Vì vậy, vào năm 2015, Donna quyết định tạo ra nhóm riêng là Survivors of Violent Crimes, giúp đỡ các nạn nhân giống cũng đệ đơn kiện dân sự chống lại Brennan và bố anh ta. Tòa phán quyết cho cô được nhận 5 triệu USD tiền bồi thường, nhưng vẫn chưa được chi sẽ đủ điều kiện để được xét ân xá vào năm 2027, khi 30 Anh Theo CBSNews Truyện " Giam Cầm" Hắn mệt mỏi đứng dậy, bước chân nặng nề như đeo gồng xích . Tiếng khóc của Kiều Nghiễm vẫn không ngừng ám ảnh tâm trí hắn Đã lâu như vậy rồi, hắn vẫn còn hận cô sao ? Câu hỏi này hắn cũng muốn hỏi chính bản thân mình, có phải hắn từ lâu đã tha thứ cho cô Đột nhiên sợi dây chuyền rơi xuống cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn, dây chuyền rơi xuống mạnh va với mặt sàn lạnh ngắt phát ra tiếng kêu thê lương đến chói tai Tắm ảnh bên trong mặt dây chuyền văng ra xa . Hắn lao nhanh tới nhặc nhanh tấm ảnh dưới nền nhà, cầm nó lên nâng niu nó như chính mạng sống mình, tới cầm cũng không dám cầm mạnh , sợ chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến bức ảnh tan ra trăm mảnh Ngôn Dực say đắm ngắm nhìn cô gái trong tắm ảnh. Cô gái ấy mặc chiếc đầm đỏ rực, khuôn mặt u buồn sầu thảm, hàng lông mi cong vút khẽ nhắm nhẹ nhàng Không gian ảm đạm, u sầu bao trùm xung quanh bức ảnh . Nhưng điều đặc biệt nhất chính là nét mặt của cô gái đó dù có u sầu buồn rầu đến cỡ nào vẫn xinh đẹp một cách kiều lệ -" Em là muốn đánh thức anh không được để cô ta dụ dỗ sao " Ngôn Dực cười buồn, nét mặt hắn nhăn nhó trông thật khó coi -" Nếu anh không trả thù được cho em thì em có thất vọng về anh không " -" Anh thật sự rất nhớ em" -" Anh muốn quay lại thời gian đó, anh hận chính anh tại sao lại không nhận ra sớm một chút" -" Anh thật sự sai rồi " Hắn cầm tắm ảnh cô trên tay, ngồi nói một lúc lâu thì tiếng chuông điện thoại vang lên kéo hắn về thực tại Sau khi nghe xong, hắn liền lao nhanh dậy . Đôi chân dài tiêu soái bước nhanh xuống nhà. Quản gia thấy hắn xuống thì niềm nở -" Cậu...cậu" Hắn đang đi nghe tiếng quản gia bỗng dừng lại -" Lát nữa cho người đem cháo lên phòng cô ta, lúc đi xuống nhớ xem đã xích cô ta vào giường kĩ chưa , xong việc thì khóa cửa lại" Hắn nói xong không cần biết ông ta nghe hiểu không, bản thân đã lao nhanh lên chiếc xe mercedes phóng nhanh đi Quản gia thấy vậy chỉ biết lắc đầu, đứa nhỏ này sao lại hành hạ mình như vậy . Đứng trầm ngâm một lúc, ông ta cũng không dám cãi lời vội xuống sắp xếp người làm Ngôn Dực nhấn ga xe lao nhanh về phía trước, hắn mặc kệ có bao nhiêu xe tất cả bọn họ nếu không muốn chết thì né đường . Hắn trong mắt người khác giống như một thằng điên lái xe bất kể sống chết Hắn mặc kệ người khác nói hắn điên cỡ nào cũng không sao , ai bảo hắn điên thật người khác nói vậy cũng không phải không đúng Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại trước một công ty lớn. Hắn bước nhanh ra khỏi xe đi vào thang máy, nhân viên khắp công ty thấy vị tổng giám đốc cả năm mới xuất hiện một lần thì bất ngờ, ai ai cũng thắc mắc tò mò hắn đến đây làm gì nhưng không một ai dám hỏi chỉ dám cung kính cuối chào Nghe nói vị tổng giám đốc này tính tình thất thường, chả may chọc giận hắn thì cả đời này khó lòng sống xót Thang máy từ từ đi lên , đến tầng cuối cùng thì dừng lại hắn theo thói quen đi thẳng về phía trước đến cuối đường Đôi chân dừng lại trước phòng làm việc của chính mình, không kiêng nể liền đẩy cửa bước vào Hai tay đút vào túi quần ung dung tiêu soái bước vào bên trong Vừa bước vào đã thấy có người ngồi sắn trên ghế chờ hắn, nụ cười nhàn nhạt khẽ cong lên -" Ngôn Dực, đã lâu không gặp . Tôi tới đây gặp cậu là muốn đòi người " -" Mới gặp đã muốn đòi người với tôi, cậu từ khi nào đã có bản lĩnh như thế " Hắn ung dung bước đến ngồi đối diện với Triết Kiên -" Cậu hãy buôn tha cho cô ấy đi" -" Cô ấy là vợ tôi" Hắn cười nhạt , nhẹ nhàng nói vài chữ xem như đánh dấu chủ quyền -" Tôi sẽ mang cô ấy đi" -" Vậy cậu cứ mang cô ấy đi, tôi sẽ mang xác cô ấy về" Hắn cười lạnh, bàn tay không ngừng xoay quanh chiếc nhẫn . Một câu nói đơn giản như vậy nhưng hàm ý lại không giản đơn một chúc nào Ý hắn đã rõ như vậy, dù có ngu thế nào Triết Kiên cũng hiểu rõ hắn là muốn nói " Nếu cậu mang cô ấy đi được thì tôi cũng sẽ mang cô ấy về dù bất cứ giá nào . Kể cả giết chết cô ấy cũng phải đem xác cô ấy về bên cạnh tôi" Triết Kiên lạnh sống lưng, tên này hắn không còn là con người nữa rồi. Hắn chính là thần kinh, đồ thần kinh bệnh họan Ngôn Dực thích thú quan sát vẻ mặt con mồi , muốn cướp người của tôi, trình chú còn non lắm Nguyễn_Thị_Cơmwattpadanhii2911 "Cô muốn cái gì ở tôi? Tưởng Tuyết Hân, cô nghĩ sau buổi sáng ngày hôm đó, tôi vẫn là Lệ Thương Trì của mười năm trước, vẫn còn yêu thương cô hay sao?" "Cô vẫn muốn nhìn thấy tôi của mười năm trước sao? Tưởng Tuyết Hân, Lệ Thương Trì của năm đó, đã chết rồi." Từng lời nói ra như mũi dao cắm vào tim cô, Tưởng Tuyết Hân biết Lệ Thương Trì hận mình, hơn nữa trong mắt hắn, cô còn là một kẻ mặt dày không có liêm sỉ, với những gì mà cô đã làm với hắn trong quá khứ thì chuyện Lệ Thương Trì hận cô đến tận bây giờ cũng không có gì là sai. Chỉ là, Tưởng Tuyết Hân không nghĩ điều đó đã để lại vết thương sâu đến vậy trong lòng Lệ Thương Trì. Nhưng cô không thể ly hôn được, mối hôn sự này Tưởng Tuyết Hân có chết cũng phải nắm lấy, mặc kệ ánh mắt của hắn có nhìn cô như thế nào. Tưởng Tuyết Hân khẽ thở dài một hơi, mi mắt chậm rãi rũ xuống, cũng thôi không nhìn về phía Lệ Thương Trì nữa. Lời nói run rẩy vang lên không quá lớn, Tưởng Tuyết Hân không biết hắn có nghe được hay không, câu "xin lỗi..." mà cô nén sâu bên trong miệng, Tưởng Tuyết Hân chỉ thấy hắn khựng lại một chút, bóng lưng cô độc vẫn không nghiêng về phía cô lấy một lần, đôi tay bất giác cuộn chặt thành nắm đấm, Lệ Thương Trì sau đó cũng không trả lời gì thêm, chỉ nghe thấy tiếng cửa phòng bị nện mạnh. Hắn quả nhiên, đã nổi giận thật rồi. Tưởng Tuyết Hân cũng không muốn phải cùng hắn rơi vào mối quan hệ không thể cứu vãn, cô cũng không biết đang mong đợi điều gì từ Lệ Thương Trì. Phải chăng là cầu xin một sự tha thứ? Từ người đàn ông đã từng quỳ gối dưới chân cô, chỉ mong cô đừng bỏ rơi hắn. Cứ mỗi lần nghĩ lại chuyện của mười năm trước, Tưởng Tuyết Hân chỉ biết lẳng lặng thở dài. Ai cũng có nỗi khổ tâm riêng, chỉ là không tiện nói ra mà thôi. Nếu thật sự Lệ Thương Trì vì cô mà trở thành như thế này, thì điều đó cũng dễ hiểu quá rồi. Hắn chỉ là không muốn phải chịu thêm bất kỳ thương tổn nào, từ một người đã nhẫn tâm rời bỏ hắn. Đôi mắt thoáng long lanh một vệt sáng nhỏ, nhưng rồi lại vụt tắt như đêm đen, vào một ngày của mười năm trước, có một kẻ si tình yêu đến chết đi sống lại. Tưởng Tuyết Hân nhắm mắt thở dài, cánh tay buông lỏng thả lơi trên giường, lăn qua lăn lại một lúc rồi lại mở mắt nhìn trân lên trần nhà, vẫn là không tránh được não nề mà lại thở dài lần nữa. Bằng một cách nào đó mà hình ảnh của mười năm trước cứ liên tục hiện lên trong đầu. "Nếu anh làm sai điều gì, em cứ nói được không? Anh sẽ sửa đổi, anh nhất định sẽ thay đổi mà, chỉ cần đừng rời xa anh..." Làm sao mà Tưởng Tuyết Hân có thể quên từng câu từng chữ Lệ Thương Trì đã nói, hắn thậm chí không ngại giữa chốn đông người mà quỳ gối trước mặt cô, chỉ để giữ tay cô lại. Lệ Thương Trì của năm đó yêu cô hơn cả bản thân hắn, mặc dù ai ai cũng biết Lệ Thương Trì là kẻ không bao giờ đặt ai khác lên trên cái tôi của chính mình. Nhưng rồi Tưởng Tuyết Hân vẫn là chọn cách rời xa, bỏ lại hắn ở giữa biển người vây quanh, thà rằng cứ nhẫn tâm bỏ đi mà không lưu luyến ngoảnh đầu lại. Nếu không Tưởng Tuyết Hân biết, ngay giây phút nhìn về phía Lệ Thương Trì lần nữa, cô nhất định sẽ mềm lòng. Chỉ cần hắn không oán hận cô, thì đó cũng là mong muốn xa xỉ nhất của Tưởng Tuyết Hân rồi. Nhưng đời thật lại không giống như những cuốn phim, khoảnh khắc mà Lệ Thương Trì thẳng thừng nói với cô rằng "Tưởng Tuyết Hân, tôi xác nhận rằng đã không còn tình cảm với cô nữa". Đau đớn thay, lại còn có thể nghe được từng mãnh thủy tinh vỡ ra trong tâm can của mình. Không dám oán trách, không không dám dằn vặt, bởi vì mọi thứ đều là do Tưởng Tuyết Hân cô lựa chọn, dù có hối hận cũng không đến lượt cô. Lẽ nào phải ly hôn thật sao? Biết đâu được có khi Lệ Thương Trì thật sự là đang mong đợi tờ đơn ly hôn đó, vì cuộc hôn nhân này là do mẹ cô đã thỏa thuận với hắn. Chán ghét còn không hết, mong muốn được giải thoát có khi lại dày hơn. Lẫn lộn giữa một đầu suy nghĩ phức tạp, trước đây còn quyết tâm rằng nếu Lệ Thương Trì có thay đổi hay oán hận cô như thế nào, cũng không được nghĩ đến hai chữ ly hôn. Vậy mà mới gần một năm đã không thể nhịn nhục nổi, nếu là trước đây Tưởng Tuyết Hân cô sẽ sống mà không cần phải lo nghĩ những gì, gia thế của Tưởng Tuyết Hân hoàn toàn trái ngược với Lệ Thương Trì. Nhưng bây giờ thì giống như cả hai đổi số mệnh cho nhau, hình như là ông trời đang muốn cô phải cảm nhận được cuộc sống mà trước kia Lệ Thương Trì đã phải lầm lũi trong bóng tối. Hiện tại là vì em trai, cho nên Tưởng Tuyết Hân có chết cũng phải cố gắng bám lấy. Cứ thế ôm theo muộn phiền trong lòng mà ngủ qua một đêm, quả nhiên là không nên quyết định điều gì khi tâm trạng đang trở nên tồi tệ và nhất là rơi vào thời điểm đêm khuya. May là Tưởng Tuyết Hân vẫn còn tỉnh táo nên mới không quyết định yêu cầu ly hôn, người ta có bảo cô ngu ngốc cũng không sao, chỉ cần Lệ Thương Trì không buông tay trước thì Tưởng Tuyết Hân cũng sẽ cố gắng nắm lấy. Cô nghĩ rằng hắn còn hận cô nên mới nhẫn tâm nói ra những lời lạnh nhạt như thế, Lệ Thương Trì luôn cộc cằn bảo rằng Tưởng Tuyết Hân hãy đề đơn ly hôn, nhưng nếu hắn thật sự không muốn trói buộc bên cạnh cô nữa, thì vẫn có thể đơn phương ly hôn kia mà. Mù quáng cũng được, ngây dại cũng được, cô vẫn muốn ở bên cạnh hắn cho đến khi thấy tờ đơn từ chính bàn tay Lệ Thương Trì gửi đến. Trong lúc đang hôn mê , thân thể Kiều Nghiễm cảm thấy nhột nhạt nóng ẩm Ngôn Dực đưa chiếc lưỡi của mình khẽ liếm nhẹ lên vành tai cô , bàn tay bắt đầu không yên phận mà cởi bỏ lớp áo quần của cô Thân thể kiều diễm của cô hiện ra trước mặt anh khiến cho cự vật phía dưới đã cương cứng to lớn , bàn tay bắt đầu lần mò xuống bộ ngực nhỏ không yên phận mà bóp nắn xoa xoa Ngôn Dực há miệng , đem đỉnh đầu anh đào của cô mà hút vào . Trong cơn mê , cô cũng cảm nhận được sự khác biệt của cơ thể bèn phát ra tiếng rên dâm đãng Thật sự là một màng đặc sắc khiến anh chỉ mới nghĩ thôi mà phía dưới đã căng cứng tới bành trướng thật muốn đem cô đè xuống trực tiếp ra vào thật mạnh nghe giọng rên rỉ đáng yêu của cô , gậy thịt điên cuồng kêu gào phải đâm vào động nhỏ yếu ớt của cô, tàn phá bừa bãi phần mềm mại bên trong Ngôn Dực nhẹ nhàng đưa tay xuống phía dưới tách hai chân cô ra chà sát nhẹ lên hai cánh hoa khiến nó mở ra , ngón tay liền theo đó mà trường vào bên huyệt nhỏ nhắn , chật hẹp ép lấy ngón tay hắn , hắn tiến vào hai ngón tay cũng cảm thấy chật hẹp dùng ngón tay ma sát với tiểu huyệt của cô càng lúc ra vào càng nhanh khiến cho mật dịch chảy ra không ngừng phát ra tiếng kêu dâm đãng Hắn đem quần áo trên người mình thoát nhanh ra đem quy đầu dương vật đứng ở trước cửa động cô đâm vào thật mạnh Có lẽ vì Kiều Nghiễm đang mê ngủ nhưng vẫn có thể cảm nhận được có một cự vật to lớn đang không ngừng tiến ra vào cô tiểu huyệt theo vậy mà co chặt mạnh mẽ ép dương vật của hắn chặt đến nổi muốn bắn thấy cô đang hôn mê nhưng miệng vẫn phát ra tiếng rên rỉ nhẹ khiến hắn không khỏi thêm kích thích việc hắn đang cưỡng hiếp cô Chỉ nghĩ tới việc hắn đang cưỡng hiếp cô , cự vật ở phía dưới hắn lại căng to ra, ép chặt tiểu huyệt cô , bụng nhỏ phẳng lì của cô giờ nhô lên cây gậy thịt nhìn đáng sợ Hắn dùng sức ép ,chặt dâm thủy của cô càng ngày càng nhiều khiến việc hắn tiến vào dễ dàng dùng sức đâm mạnh đem toàn bộ côn thịt to lớn nhét đầy vào tiểu huyệt nhỏ bé của Nghiễm trong cơn mê hơi đau đớn khẽ cau mày , môi phát ra những tiếng rên nhỏ như mèo con khiến cho Ngôn Dực càng kích thích .Hắn đem côn thịt gần như rút ra ngoài sau đó lại vội đâm mạnh vào tận tử cung của cô . Mỗi lần hắn tiến ra vào đều đụng vào tận tử cung dùng côn thịt chà ép các vách màng mỏng bên trong tiểu huyệt , khiến cô chỉ biết rên rỉ sung sướng -" Ừm ...a ..." Động tác của hắn vẫn không dừng lại , mỗi lần tiến ra đút vào lại càng sau hơn -" Tỉnh rồi sao " Hắn vẫn tiếp tục luân động bên trên cơ thể cô _" Em rên thật đáng yêu nha " Cô tuy hôn mê nhưng vẫn cảm nhận được hạ thân đang bị côn thịt đâm chặt , kết hợp mạnh mẽ Huống chi bây giờ cô đã tỉnh , cảm giận về côn thịt to lớn lại càng rõ ràng hơn -" An...anh..anh mau đi ra khỏi người tôi " Bàn tay muốn đưa lên đẩy hắn ra giữa chừng lại bị dây xích níu lại . Hắn nhìn biểu cảm của cô bây giờ liền sung sướng -" Ngoan ... Đây đâu phải là lần đầu em bị anh cưỡng đoạt , việc gì phải lo lắng " Hắn vẫn tiếp tục luân động , càng lúc càng nhanh Khiến cho Kiều Nghiễm bất giác cong mình , mật dịch trong suốt lại không ngừng chảy ra , ướt đẫm một mảng đệm -" Anh..anh mau cút ra " Kiều Nghiễm nhìn Ngôn Dực với ánh mắt chán ghét , căm phẫn , hận thù , cô bây giờ chỉ muốn dùng một nhát dao đâm chết hắn Ngôn Dực thích thú nhìn ngắm khuôn mặt bất lực vô vọng của cô Ngôn Dực mở dây xích cho cô không nói không rằng đẩy cô nằm úp mặt lại mông liền chỉa lên phía trên hắn dùng một tay của mình để chế trụ tay cô trên đầu giường ,tư thế này vừa kích thích lại vừa dâm đãng Kiều Nghiễm do bị bất ngờ liền khiến cho tiểu huyệt chưa kịp chuẩn bị đã co thắt chặt chẽ Hắn tiến ra vào càng lúc càng nhanh cảm nhận được cự vật to lớn đó đang ở trong tiểu huyệt cô cùng kết hợp chặt chẽ liền khiến cô không khỏi chán ghét -" Tôi sẽ làm cho em mang thai " -" Không...không..xin...xin anh ... anh đừng ...đừng..gì cũng được ...làm ơn ...làm ơn ...đừng bắn vào bên trong " Hắn mặc cô nài nỉ van xin , khóc lóc vẫn tiếp tục đâm vào rút ra cứ thúc đến khi hắn thỏa mãn dục vọng của mình Cự vật đỏ sẫm đang kịch liệt ma sát khe huyệt, lực đâm vào ngày càng điên cuồng u cốc trải qua tàn phá co rút run rẩy không tự chủ thắt chặt lại ,chèn ép gậy thịt thô cứng ở bên trong " Ân .." Ngôn Dực liền đem gậy thịt đâm vào thật mạnh vào bên trong sâu nhất của cô ,quy đầu phồng lớn phun ra một cỗ tinh dịch trắng mà Kiều Nghiễm bị bắt ép nhận tinh dịch nhiều tới nỗi khiến cho u cốc phình to , bụng đau đến bành trướng , tinh dịch và mật dịch của cô theo khe huyệt chảy ra không ngừng .Nơi kết hợp giữa gậy thịt của anh và tiểu huyệt của cô là một mảnh ướt át hỗn độn thấm đẫm cả miếng trải giường. Côn thịt của anh theo tinh dịch mà tràn xuống Kiều Nghiễm nằm thẫn thờ vô vọng , khe huyệt vẫn không ngừng chảy ra tinh dịch .Tiếng gõ cửa vang lên khiến hắn không khỏi nhíu mày -" Cậu chủ , có cậu .."

hắn giam cầm cô