cuộc hôn nhân này đã nhiều năm
Những câu chúc tuyệt vời ngày Phụ nữ Việt Nam năm 2022 dành cho mẹ, vợ, bạn gái, người yêu hay sếp nữ, đồng nghiệp nữ sẽ giúp bạn bày tỏ sự yêu mến của mình với người phụ nữ yêu thương. Thứ 4, 19/10/2022 10:06 GMT +7.
Sự thật về cuộc hôn nhân của Công nương Diana: Thực chất cũng từng vô cùng ngọt ngào lãng mạn khác hẳn suy nghĩ của nhiều người. Ngay ngày đầu năm mới 2021, nhà Meghan Markle đã làm bùng nổ truyền thông bằng tấm hình Công nương Diana khi ra mắt trang web riêng. Công nương
Năm 1973, vợ chồng ông đón con trai chào đời. Bức ảnh gia đình hiếm hoi của nghệ sĩ Mã Đức Hoa. Cuộc sống của gia đình nghệ sĩ Mã Đức Hoa trôi qua êm ấm cho đến đầu năm 1984, bà hầu Ngọc Mẫn bất ngờ gặp tai nạn nghiêm trọng. Lúc này, Mã Đức Hoa đang chuẩn bị
Bí quyết giúp hôn nhân luôn hạnh phúc khiến nhiều người ngưỡng mộ. Vào tháng 4/2019, nhân kỷ niệm 25 năm ngày cưới, vợ chồng tỷ phú Bill Gates đã trả lời phỏng vấn với tờ báo The Sunday Times để chia sẻ về bí quyết để giúp hai vợ chồng có được một cuộc sống
Đọc truyện Cuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều Năm bạn sẽ có chút rung cảm, lại có chút mong mỏi, muốn hiểu hết hơn, muốn đi đến tận cùng của lời giải đáp. Đây là một truyện mới trong chuỗi những câu chuyện tình yêu của tác giả, đẹp, lạ và đi sâu vào lòng bạn đọc
Site Rencontre Temoin De Jehovah Francais. Tác giả Lục XuThể loại Ngôn tình, Hiện đại, Cưới trước yêu sau, Ngược tâm, Yêu thầm, Có baby, HENguồn DĐ Lê Quý ĐônConvert ngocquynh520Editor Fannie93Độ dài 43 chương + NTTrạng thái Full Câu chuyện mở đầu bằng cảnh Thẩm Tây Lăng đi “bắt gian” chồng mình, Triển Dịch Minh. Nhưng một motip khác lạ ở đây, Triển Dịch Minh không phải tra nam phụ mà lại là nhân vật nam chính xuyên suốt bộ truyện. Thẩm Tây Lăng nhìn chồng ôm hôn người phụ nữ khác trong vòng tay, cô vẫn bình tĩnh mỉm cười, dù sao đã quen rồi, hơn nữa cô cũng chưa bao giờ quan tâm. Cuộc hôn nhân giữa cô và Triển Dịch Minh diễn ra chỉ vì thúc đẩy lợi ích kinh doanh của nhà họ Thẩm, hoàn toàn không có thứ gì gọi là cảm tình. Trước mối hôn sự với nhà họ Triển, Thẩm Tây Lăng là một cô công chúa được cưng chiều hết mực, nên khi phải kết hôn với Triển Dịch Minh, cô cảm thấy như bầu trời tự do của mình hoàn toàn sụp đổ. Tuy chỉ là cuộc hôn nhân trên giấy tờ nhưng Tây Lăng vẫn phải có nghĩa vụ của một người vợ, cô sinh hạ đứa con đầu lòng của hai người, Triển Hiểu An. Trong khi Triển Dịch Minh phần nào mong rằng con gái sẽ cải thiện quan hệ giữa họ, thì Thẩm Tây Lăng chưa thể tiếp nhận vai trò làm mẹ lớn lao này. Hay nói cách khác, cô không sẵn sàng đối mặt với bản sao nhỏ của kẻ đã gián tiếp hủy hoại hạnh phúc và đôi cánh tự do của mình, Tây Lăng lựa chọn sang nước ngoài để trốn tránh. Vậy mới biết, bắt đầu một mối quan hệ đã khó, mà quyết định để rời bỏ nó còn phức tạp hơn hàng trăm lần. Khi ấy, cha mẹ luôn mong Thẩm Tây Lăng hòa hợp với Triển Dịch Minh, chính chị gái cô dù không hài lòng với cuộc hôn nhân của mình cũng chẳng bao giờ thể hiện ra. Vì vậy, sự ràng buộc giữa họ không phải cảm xúc mà là gia đình, là kỳ vọng, là trách nhiệm, những thứ còn có tầm quan trọng hơn cả tình yêu. … Đỗ Diên Hằng là bạn trai cũ của Thẩm Tây Lăng, Triển Dịch Minh biết cô chán ghét mình, anh cũng biết cô từng thích anh ta bao nhiêu. Vậy nên mỗi lần hai người cãi vã, anh đều cho rằng cô chưa quên tình cũ. Anh ghen, nhưng cách biểu hiện sự ghen tuông lại là đến bên một người phụ nữ khác, Hàn Vũ Sắt, khiến họ càng xa cách. Lập luận của Thẩm Tây Lăng là, dù anh không có tình cảm với cô, hay không yêu Hàn Vũ Sắt, thì cũng chẳng có người vợ nào có thể chấp nhận chồng mình có người thứ ba. Hai người cứ gặp là gây gổ, dường như trong căn nhà của họ hiếm có nhất là những ngày không có chiến tranh lạnh. Nhưng dưới mái nhà không chỉ có hai người, họ còn có một thiên thần nhỏ, Triển Hiểu An. Thẩm Tây Lăng rời xa ba năm ngay từ khi con bé còn quấn tã, tuy nhiên không ngày nào Triển Hiểu An không nhớ về người mẹ mới chỉ thấy mặt qua bức ảnh. Có rất nhiều tình tiết liên quan đến cô bé khiến mình ghi nhớ thật sâu, như ngày đầu tiên Thẩm Tây Lăng trở về, Triển Hiểu An nhận ra cô ngay lập tức “cô xinh đẹp này thật giống mẹ”. Hay là Hàn Vũ Sắt luôn đối xử dịu dàng với con bé khẽ dò hỏi “cô có thể làm mẹ của con không”, Triển Hiểu An một mực từ chối và bảo vệ Thẩm Tây Lăng… Tuy Thẩm Tây Lăng chưa thể hoàn toàn đón nhận Triển Dịch Minh, nhưng vì muốn đem lại hạnh phúc vẹn toàn cho con gái, cô đã dần mở lòng hơn với anh. Cũng chính là lúc này Thẩm Tây Lăng nhận ra, cuộc hôn nhân đã nhiều năm này, thứ họ khuyết thiếu nhất, không phải tình yêu, mà là sự thấu hiểu… — Mình đã đọc rất nhiều truyện cưới trước yêu sau, hầu như ngay từ đầu nữ chính sẽ vì đứa con mà cố gắng ở lại, Thẩm Tây Lăng thì khác, cô lựa chọn rời đi vì không chịu nổi sự gò bó. Nhưng mình cũng chẳng trách Thẩm Tây Lăng, vì trong cuộc hôn nhân, kẻ ngoại tình mới là người có nhiều tội lỗi nhất. May mà Triển Dịch Minh còn có một mặt tốt khác, anh là một người bố tuyệt vời đáng ghen tỵ, luôn cố gắng hết mình và chăm sóc Triển Hiểu An từng ly từng tý, yêu thương con bé gấp bội khi Thẩm Tây Lăng không ở đây. Hiểu lầm giữa Thẩm Tây Lăng và Triển Dịch Minh kéo dài suốt gần như cả truyện, nhưng chỉ vài chương cuối họ mới gỡ bỏ khúc mắc nên vẫn còn chút nút thắt chưa hoàn toàn hóa giải. Thôi, càng nói nhiều lại càng khó hiểu, tóm lại Triển Hiểu An là thiên sứ đem lại ánh sáng cho cuộc hôn nhân tăm tối đầy rẫy hiểu lầm của Triển Dịch Minh và Thẩm Tây Lăng. Mình chưa đọc hết toàn bộ tác phẩm của Lục Xu nhưng vẫn có thể nói đây là bộ truyện ưa thích nhất của tác giả tại thời điểm này, bộ truyện rất thực tế nhưng không kém phần cuốn hút, nhiệt liệt đề cử với những bạn nào là fan thể loại này nhé. Review by Tà Thần ================== Mục lục Chương 1 ✯ Chương 2 ✯ Chương 3 ✯ Chương 4 ✯ Chương 5 ✯ Chương 6 Chương 7 ✯ Chương 8 ✯ Chương 9 ✯ Chương 10 ✯ Chương 11 ✯ Chương 12 Chương 13 ✯ Chương 14 ✯ Chương 15 ✯ Chương 16 ✯ Chương 17 ✯ Chương 18 Chương 19 ✯ Chương 20 ✯ Chương 21 ✯ Chương 22 ✯ Chương 23 ✯ Chương 24 Chương 25 ✯ Chương 26 ✯ Chương 27 ✯ Chương 28 ✯ Chương 29 ✯ Chương 30 Chương 31 ✯ Chương 32 ✯ Chương 33 ✯ Chương 34 ✯ Chương 35 ✯ Chương 36 Chương 37 ✯ Chương 38 ✯ Chương 39 ✯ Chương 40 Chương 41 ✯ Chương 42 ✯ Chương 43 ✯ Ngoại truyện —Hoàn—
Lần trước ở đó bắt gặp Triển Dịch Minh cùng cô bạn gái nhỏ của anh ta đã được 5 ngày, trong 5 ngày này, cô bị điều đến một thành phố khác làm phiên dịch tạm thời cho một hội nghị, vốn hội nghị này đã sớm sắp xếp người phiên dịch thích hợp, nhưng người phiên dịch kia hình như xảy ra chuyện, vì vậy đành phải kiếm người thay thế. Mặc dù về nước hơn ba tháng nay, nhưng cô đồng ý dịch các tài liệu, có cực ít khẩu ngữngôn ngữ phiên dịch, điều này khiến cô lo lắng, dù biểu hiện của cô cũng không tệ lắm, dù sao học đại học chuyên ngành tiếng pháp, lại ở nước Pháp nhiều năm như vậy, đối với ngôn ngữ này cô rất tự trí xong công việc, cô gần như quên mất lần gặp không thể buông tha kia, hơn nữa, vừa vặn đụng phải đôi nam nữ đẹp như vậy hôn môi. Nếu như vào lúc đang học đại học, cô nhất định sẽ rủ người khác cũng xem, hứng thú nhìn, không chừng cũng bình luận một người đàn ông đó lại biến cô trên giấy kết hôn thành một người khác thì tình huống đó có vẻ kì lạ. Cô không biết phụ nữ mà gặp phải một màn này thì có tâm tình gì, phải có hành động gì, nhưng cô biết, tâm tình cô lúc đó như đã đoán trước, hàm chứa có chút ngoài dự đoán. Ngoài dự đoán là không nghĩ rằng người phụ nữ kia ở đợi lâu bên cạnh Triển Dịch Minh như vậy, cô nhớ Triển Dịch Minh là loại công tử đổi phụ nữ như thay áo, người phụ nữ này có thể ở bên cạnh Triển Dịch Minh lâu thế, xem ra công tử đào hoa cũng có tình yêu của mình. Mà theo dự đoán, chính là cô sớm biết Triển Dịch Minh có một người phụ nữ như vậy ở bên cạnh, lúc cô mang thai Triển Hiểu An, cô cũng biết Triển Dịch Minh có quan hệ với người phụ nữ nào đó, đối phương là bạn gái thời đại học của anh, nghe nói yêu nhau nhiều năm thực sự nhìn thấy Triển Dịch Minh và Hàn Vũ Sắt bên nhau, là lúc cô mang thai Triển Hiểu An đi bệnh viện khám trở về. Cô nhìn thấy chồng cô dừng xe tại một tòa chung cư khó thấy ở dưới lầu chờ, chốc lát sau, từ trong sảnh có một người phụ nữ đi ra, thuần thục đi vào trong xe, hai người rời đi Tây Lăng yên lặng nhìn bức tranh kia, thấy kì quái nhưng cảm giác thật hài hòa, ít nhất hài hòa hơn so với lúc cô đứng cạnh Triển Dịch Minh nhiều, huống chi Triển Dịch Minh không bao giờ cười với cô, dĩ nhiên cô cũng không để ý, một người đàn ông không có tình cảm với mình, đem thời gian đặt lên người anh ta chỉ lãng phí mà cảm thấy mình thật biến thái, bởi vì đang nghe câu chuyện tình yêu kinh thiên động địa không xa không rời của Triển Dịch Minh cùng Hàn Vũ Sắt, cô lại thấy cảm động, ừ, quả thật rất cảm nhật, Thẩm Tây Lăng cũng không nhàn rỗi đi xuống, mà làm người hướng dẫn viên đưa du khách ngoại quốc đi tham quan. Cô lần nữa quay về thành phố này, quyết định phải dựa vào bản thân nuôi sống mình, chứng minh cô không còn là đại tiểu thư có gì được nấy như xưa vĩnh viễn không bao giờ quên chị mình Thẩm Đông Lăng đã nói vì cô không chịu theo sự chi phối mà từ chối cưới Triển Dịch Minh . Nhà họ Thẩm có 2 người con gái, Thẩm Đông Lăng một tay gánh vác sự nghiệp của nhà họ Thẩm, trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ điển hình. Nhưng Thẩm thị lại xuất hiện nguy cơ, cần dựa vào một cuộc hôn nhân để giải quyết vấn đề này, vì vậy Thẩm Tây Lăng không thể không làm vật hy từ nhỏ đã bị làm hư rồi, gia thế không tệ, thành tích tốt, hình dáng bên ngoài cũng không tệ, tính tình cũng tốt, vì vậy nội tâm kiêu ngạo khiến cô càng không khuất phục. Vì sao cô phải hy sinh hạnh phúc cả đời mình tới cứu sự nghiệp gia đình chứ? Nếu dựa vào một hôn lễ để phục hồi lại, vậy sản nghiệp này cần gì để tồn tại chứ?Mẹ cầu xin cô, bố giảng đạo lý cho cô, cô cũng không muốn nghe. Tính tình ích kỉ, không thích nghe chuyện mình hy sinh để phục hồi nghiệp bị nhốt bên trong không được phép ra khỏi nhà, cô liền tuyệt thực, dựa vào sự cố chấp của mình, tuyệt đối không thỏa hiệp. Khi cô đói đến mức sắp ngất rồi thì cửa phòng được mở ra, Thẩm Đông Lăng đi với người chị mạnh mẽ này cũng có ấn tượng tốt, Thẩm Đông Lăng muốn hơn người, cái gì cũng muốn vị trí số 1, cái gì cũng so với người khác, bất kể làm gì cũng phải làm tốt nhất, đối với mình lại không hà khắc. Nhất là Thẩm Đông Lăng cư xử đối với việc hôn nhân của mình, hoàn toàn lấy Thẩm thị làm trọng, cũng không suy tính tới cái em khác xa, phương diện tình cảm cũng đi càng Đông Lăng nhìn đứa em gái này, con cưng của bố mẹ, chưa từng trải qua khổ đau gì. Thỉnh thoảng, cô cũng hâm mộ nha đầu ngốc này.“Kể cả em đói mà chết, cũng phải là con dâu của nhà họ Triển.” Thẩm Đông Lăng không có nửa phần thỏa hiệp, nhìn em gái Tây Lăng không để ý tới cô, từ nhỏ tới lớn, chỉ cần mình muốn, thì sẽ là của mình, vì vậy cứ đương nhiên cho là, chỉ cần mình kiên trì tới cùng, bố mẹ nhất định sẽ không bức ép Đông Lăng nhìn Thẩm Tây Lăng ngồi bất động, đi lên trước, dùng tay nâng cằm cô lên, “Trên mặt em có phải dùng phấn lót mới nhập về đúng không? Còn có lông mi này, nhãn hiệu này trong nước còn chưa bán, bảo người ta đem về từ nước ngoài đúng không? Em xem đi, ngay cả son môi cùng phải dùng hàng hiệu đắt tiền nhất trên đời. A, còn các sản phẩm chăm sóc tóc của em nữa, một bình nhỏ vậy, chắc phải hết mấy vạn nhỉ?”Thẩm Tây Lăng không nói gì, không biết đột nhiên chị mình nói những chuyện này làm Đông Lăng lại quan sát cô một lần từ đầu đến chân, “Thẩm Tây Lăng, em xem lại mình đi, từ đầu đến chân, có cái gì không giá trị xa xỉ không? Có cái nào không phải gia đình mua cho em không? Từ lúc em sinh ra tới bây giờ, tất cả đồ dùng của em, không phải dựa vào cái nhà này sao? Em tự làm ra tiền sao? Cho dù là một đồng không?” Cô em gái này, ngay cả đi phát tờ rơi cũng sợ ánh mặt trời nóng rực, không chịu uất ức chút nào, huống chi kem chống nắng bôi lên người Thẩm Tây Lăng cũng đắt hơn so với lương kiếm được từ việc phát tờ mặt Thẩm Tây Lăng từ từ trắng bệch, cô không chỉ có dùng đồ ở nhà, thậm chí còn yêu cầu tất cả đồ của mình đều phải là đồ tốt nhất, giống như mặc bệnh kì quái nào vậy, yêu cầu tất cả của mình đều phải hoàn hảo, từ đầu đến chân. Mà còn yêu cầu bố mẹ tìm mọi cách thương yêu, anh trai chị gái yêu thương mình…. Mà tình yêu, là tình cảm nặng nhất, cũng muốn hoàn mỹ không tỳ Đông Lăng đẩy cô một cái, “Em nói xem, tại sao em có thể có cuộc sống đại tiểu thư không phải khổ sở tí gì hả? Em nói xem cái nhà này nợ em cái gì? Em không phải cũng nên hy sinh một chút không?” Em có tư cách gì oán trách? Qua nhiều năm như vậy, sinh nhật em thì cả nhà vây quanh em. Sinh nhật bố mẹ thì em chỉ gọi điện thoại chúc mừng, ngay cả mặt mũi cũng không chịu lộ ra, thậm chí còn có lúc gọi điện thoại chúc mừng cũng quên, em có tư cách gì để oán trách hả? Em trừ ích kỉ hi vọng người khác thương yêu em, em còn có thể làm cái gì?”Còn quá trẻ, không hiểu ích kỉ đôi lúc cũng là tội, từ miệng người khác nói ra, mới biết mình có tội không thể tha thứ như tuyệt không chấp nhận, miệng trở thành vũ khí lợi hại nhất của Thẩm Đông Lăng, để cho cô từ từ thỏa hiệp, chỉ cần cô thỏa hiệp như vậy, vì cái nhà này hi sinh một chút, thì tội ích kỉ có thể chuyển thành tù chung thân, thậm chí có một ngày có thể được tha Thẩm Tây Lăng mấy năm sau, nhớ lại thấy mình lúc đó ngây thơ ngu xuẩn, còn dám hô lên nguyện vọng ngây thơ là Tôi Thẩm Tây Lăng, muốn dùng đồ tốt nhất, muốn ăn đồ ngon nhất, muốn gặp người đàn ông tốt nhất……Hai cái trước, trong quá khứ của cô đã từng có, có lẽ về sau cũng có thể có, nhưng người đàn ông tốt nhất’ sớm đã cách xa Tây Lăng chủ yếu phụ trách việc phiên dịch, một cô gái khác dẫn đội còn lại, nhìn qua rất trẻ, nhưng nghe nói đã làm nhiều năm nay, toàn thân đầy nhiệt tình, để cho cô tự giác nhớ tới lúc mình học đại học, khi đó mình cũng tự tin, đầy nhiệt huyết như thế. Cô gái tự tin là xinh đẹp nhất, khuôn mặt đẹp cũng không so sánh gái này tên là Dương Nguyệt, là một sinh viên cao đẳng, sau khi tốt nghiệp liền làm công việc này. Dương Nguyệt nói cho Thẩm Tây Lăng, cô được công việc này là nhờ nụ cười của mình. Chính về sau ông sếp tuyển cô nói cho cô biết, chính là nụ cười của cô hấp dẫn ông Tây Lăng chỉ cười không nói, cười vừa phải, dù sao con gái học không ít kiến thức, nhưng cười như vậy có vẻ khô khan, thậm chí còn không rõ. Cô đã từng đứng ở trước gương cười, không thể hở nhiều quá, cũng không thể thiếu, lựa chọn độ cong tốt nhất, luyện được nụ cười thích hợp nhất. Cô vốn cho đó là nụ cười đẹp nhất, nhưng thấy lúc Dương Nguyệt cười không chút kiêng kị có chút thê lương, đẹp nhất là muốn cười thì lực học tập của Dương Nguyệt không tệ, đi theo các sinh viên để tìm hiểu các ngôn ngữ khác, mặc dù vẫn gà mờ, nhưng ít ra có thể trả lời các vấn đề đơn giản của du khách ngoại quốc, ví dụ như nhà vệ sinh ở đâu, hay đi ăn cơm, đi theo tôi…. Từ ngữ. Dương Nguyệt còn ở trước mặt Thẩm Tây Lăng biểu diễn, thuận tiên cũng để Thẩm Tây Lăng chính sửa phát bộ dạng của Dương Nguyệt, Thẩm Tây Lăng cảm giác chị mình nói cũng đúng, ai cũng đang vì cuộc sống của mình mà phấn đấu, mà mình thì may mắn, tất cả đều ở trong tay, nên cảm thấy những thứ đó không đáng quý. Xét cho cùng, là mình không biết tự phấn đấu, cũng không học được sự cố trưa là lúc các du khách ăn cơm, buổi chiều lại đi tham quan thêm mấy tiếng, Dương Nguyệt dẫn các du khách về khách sạn nghỉ ngơi, mà một ngày công việc của Thẩm Tây Lăng cũng kết khi kết thúc công việc, cô cũng không rời đi, mà đứng trên cầu nhìn nước chảy. Những năm này, cô luôn cảm giác cuộc sống của mình như dòng nước này, vô cùng vô tận, có vẻ như tự do, nhưng lại chỉ có lượn vòng quanh, đi chảy theo chỗ thấp. Rất lâu, gió êm sóng lặng quá phận, nhưng thật sự có bão tới, cô lại ăn ngủ không yên. Qúa khứ không buồn không lo của mình, mà bây giờ cũng biến thành bộ dạng này, thật không biết nên theo trào lưu cảm thán mấy câu thực tế hay nên oán giận mình không có khả năng thay đổi cuộc đứng lại một lát, nghĩ nên về sớm một chút, sau khi ăn cơm nên xem một bộ phim hoặc vở kịch, sau đó nghỉ ngơi thật vừa mới di chuyển, còn chưa kịp đi bước nào, chân liền bị ai ôm lấy.“Mẹ.” Triển Hiểu An ôm chân Thẩm Tây Lăng, mặt tròn trịa nhìn, thấy mặt cô, “Cô là mẹ.”Thân thể Thẩm Tây Lăng đông cứng lại, thậm chí cô cũng không dám nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn có nét giống mình, rồi lại không cách nào nhúc nhích. Cô không nhớ tới hôn nhân của mình, gia đình của mình, vì vậy đương nhiên là quên mất cô với chồng mình còn có một đứa con, cô thực sự không muốn mình đề cập về việc này nữa, giống như có thể chứng minh tất cả không tồn tại. Một lần lại một lần cô cho mình suy nghĩ này, một lần lại một lần có ấn tượng sâu hơn, lừa mình dối người là có thể cô thật sự không lắc đầu một cái, “Bé nhận lầm người rồi.”Cô không dám nhìn đứa bé này một cái, lại hốt hoảng chạy trốn, không dám quay đầu lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn. Cô không có con gái, không có con, không có cuộc hôn nhân mình ghét, không có, tất cả không trong đầu cô xuất hiện những hình ảnh rõ ràng, đứa bé ở trong lòng cô, bé cười ngọt ngào với cô, còn kêu lên tiếng “Mẹ”.An An, con gái của cô, tay mềm như vậy, da non như thế, nằm ở trong lòng bàn tay của chạy nhanh về phía trước, nhưng chạy được một đoạn, tay chạm lên mặt mình, đã thấy những giọt nước như đã bị ma nhập, cô quay đầu lại, chạy hướng như trước, xong lại dừng khi cô một lần nữa đứng trên cầu thì nơi đó chỉ có một đôi tình nhân nhỏ đang cười đùa, trên người họ còn mặc bộ đồng phục học sinh mới nhất, được đánh giá là theo phong cách Anh, rất được học sinh trung học yêu thích. Nơi đó không có một đứa bé nào, không có cô gái nhỏ nào. Giống như vừa rồi, tất cả đều là ảo giác, cái gì cũng chưa từng xảy ra qua.
Máy bay hạ cánh, không khí nóng ran bao phủ toàn thân, tới nhanh mà rất mạnh, thậm chí còn có mấy phần không kịp thích ứng. Mặc dù mặc áo ngắn tay, cô vẫn dùng tay che người. Hành động này của cô khiến Đỗ Diên Hằng có chút buồn cười, căn bản cô chuẩn bị đồ có chút vội vàng, không nghĩ tới việc bôi kem chống nắng, các loại kem dưỡng da. Huống chi ai có thể ngờ rằng hơn 5 giờ chiều rồi, trời còn nắng mạnh như thế. Sống nhiều năm rồi, Đỗ Diên Hằng đối với thời tiết này cũng vì cô không quen, anh cũng tăng nhanh tốc độ hành lý ra, bọn họ liền ngồi ở đại sảnh nghỉ ngơi. Thẩm Tây Lăng ngồi, ánh mắt nhìn về phía ngoài, cô có thể tưởng tượng vừa ra ngoài xong, lập tức có cảm giác trong lò sưởi, thành phố này nổi tiếng là bếp lò, cho người ta xông hơi miễn lúc cô nghỉ ngơi, Đỗ Diên Hằng chậm rãi giải thích sự kiện điều hòa nổi tiếng xảy ra ở thành phố này. Bởi vì quá nóng, mà trong đại học không ít phòng ngủ không có máy điều hòa, vì vậy sinh viên trong phòng đánh đập đồ, vì vậy hiệu trưởng tới, những học sinh không chút khách khí bảo hiệu trưởng ở phòng này một ngày xem như thế nào. Sau đó trường mở ra cuộc họp khẩn cấp, chuẩn bị mua một dãy máy điều nhiều trường đại học ở tỉnh khác cũng đang nháo lên về việc mua máy điều hòa, mỗi khi loại tin tức này xuất hiện, người dân trong thành phố sẽ rất khinh thường Chúng tôi ầm ĩ nhất đấy được không? Có được “Vinh dự”, thành phố có nhiệt độ cao nhất cả nước hàng năm đều là chúng tôi…….Thẩm Tây Lăng im lặng nghe, biết anh nói tới những thứ này để không khí giữa hai người sôi nổi lên một chút, không cần lúng túng như vậy, vì vậy rất phối hợp, còn hỏi thêm mấy vấn đề mặt trời bên ngoài vẫn mạnh liệt như cũ, hơn nữa bộ dạng như vậy, nếu trời chưa tới, ông mặt trời không có ý định từ bỏ rồi.“Đi thôi!”. Đỗ Diên Hằng bảo gật đầu một cái, cũng đứng phút này, cô cũng không muốn suy nghĩ cái gì mặt trời vẫn chói chang như cũ, nhưng cô không hề ghét cực độ như vậy nữa. Ánh mặt trời mạnh mẽ thấu xương, lại chiếu thẳng khác thường, nóng tự nhiên, cô cảm thấy mình giống như một vị thần chịu được bệnh, mới có thể đánh giá những ngày qua bị thời tiết công kích xấu như ở trong xe taxi thì Đỗ Diên Hằng thấy cô không ngừng nhìn các tòa nhà bên ngoài, đi ngang qua một tòa có kiến trúc nổi tiếng thì anh cũng giới thiệu một hai khẽ cắn môi, trong quá khứ, vô số lần cô nghĩ tới cuộc sống mình muốn sống. Chính là như vậy, ở trong trung tâm thành phố mua một căn hộ có ba phòng ngủ một phòng khách, diện tích vừa là tốt rồi. Cô sẽ trang trí cho nó thật ấm áp và thật đẹp, sau khi tan việc xong, khiến thân thể mệt mỏi cũng được thoải tình này tràn ngập ở trong lòng khi xuống xe, cô đi theo sau lưng Đỗ Diên Hằng, bắt đầu lo lắng. Cô biết anh bây giờ ở chung với mẹ, cô tới tùy tiện như vậy, có cảm giác không thỏa đáng như biết suy nghĩ trong lòng cô, Đỗ Diên Hằng xoay người nhìn cô một cái, “Mẹ anh luôn trách anh rằng bà một mình ở trong nhà nhàm chán, gặp lại em, không chừng sẽ vui vẻ hơn.”Lúc này Thẩm Tây Lăng mới có phần yên mà tới lúc Đỗ Diên Hằng mở cửa, đối mặt cũng khá lúng Đỗ được ngồi trước một cái bàn nhỏ đang làm sủi cảo, nghe thấy tiếng mở cửa, không che giấu được vẻ mừng rỡ. Mà bên cạnh bác Đỗ là một cô gái tầm 24-25 tuổi, đang cùng bác Đỗ làm sủi Đỗ vốn muốn nói cái gì, thấy Thẩm Tây Lăng xuất hiện sau lưng Đỗ Diên Hằng thì vẻ mặt có vẻ kì Diên Hằng có chút ngơ ngẩn, không ngờ vừa trở về lại thấy một màn như vậy, nhưng vẫn nhắm mắt mở miệng, “Bạn con…..” Anh chỉ chỉ Thẩm Tây Lăng, “Ở chỗ này một thời gian.”Thẩm Tây Lăng cũng cảm thấy lúng túng, “Cháu chào bác, làm phiền bác rồi.”Lúc này bác Đỗ mới nở nụ cười lúng túng, “Không có gì.”. Cười cười với cô gái bên cạnh, “Những ngày qua một mình mẹ ở nhà hơi buồn, Yến Tử sang đây giúp mẹ, người trẻ bây giờ có thể đối xử với người già như vậy, thật là hiếm khó.”Trần Yến lập tức mở miệng khước từ, “Bác khách khí rồi, cháu cũng đang thấy nhàm chán, dù sao rảnh rỗi không có việc gì làm, khó có thể hợp ý với bác như thế.”Trần Yến chào hỏi với Đỗ Diên Hằng xong, liền lấy cớ có chuyện đi Diên Hằng bảo Thẩm Tây Lăng đi tắm trước, thay quần áo xong ra ăn cơm. Lúc Thẩm Tây Lăng quay đi, bác Đỗ lập tức kéo con trai mình sang một bên, “Đây là con có ý gì vậy?”Lúc Đỗ Diên Hằng nói qua điện thoại rằng thời gian mình trở về, bác Đỗ cố ý nhắc tới Trần Yến, muốn ăn cùng một bữa cơm. Nhưng không có nghĩa đến còn có một bẫy như vậy, nói thật, bác Đỗ rất thích Trần Yến, đoan trang độ lượng, tính cách cởi mở, cách đối nhân xử thế cũng không tồi, dáng vẻ cũng không xấu.“Mẹ, bây giờ con mệt chết đi, chuyện vậy sau này hẵng nói.” Đỗ Diên Hằng không muốn nhắc tới đề tài này, thực thế anh cũng cảm thấy rất vô Đỗ thấy con trai quá mệt mỏi, lúc này mới không tiếp tục hỏi khoảng thời gian đi công tác về, Đỗ Diên Hằng phải sắp xếp rất nhiều tài liệu, xử lý vụ án trong tay, cũng có vẻ rất bận Tây Lăng ở đây, luôn cảm giác có chút lúng túng, vì vậy cùng với bác Đỗ đi mua đồ ăn. Bác Đỗ đưa cô tới chợ lân cận mua thức ăn, bản thân cô cũng có thể tìm được đường đi, sau đó lại theo đường cũ quay trở mà cô xách túi thức ăn thì luôn có người chỉ chỉ chỏ chỏ vào cô.“Vậy là ai, dáng vẻ không tệ, nhìn mặt xinh, trước kia cũng chưa từng thấy qua.”“Nghe nói là con trai nhà họ Đỗ đưa về…….”“Bà nghe ai nói vậy? không phải bà nhà họ Đỗ nhìn trúng Yến Tử rồi sao? Đây là trò đùa gì vậy?”“Ai nào biết. Đoán chừng là lúc đi công tác thì gặp, nhìn dáng vẻ này đi, coi trọng liền mang về chứ sao. Bà cho rằng người trẻ bây giờ lại giống người của thời đại trước như chúng ta sao…….”…………..Thẩm Tây Lăng luôn bước nhanh về, không thích người khác chỉ chỉ chỏ chỏ mình, sau đó bàn luận. Nhưng không tránh được, coi như cô đi xuống dưới lầu chung cư, cũng sẽ có ánh mắt khác thường của người nào đó quan sát cô, sau đó lại cùng người khác nói gì và Đỗ Diên Hằng cũng nói tới chuyện này, cô muốn tìm chỗ nào đấy để dọn ra ở. Nhưng bây giờ Đỗ Diên Hằng rất bận, không tìm được nơi thích hợp, hơn nữa anh cũng lo lắng cô ở một mình xảy ra chuyện gì. Mà về chuyện công việc, anh đề nghị cô qua một thời gian nữa hẵng nói, bây giờ thời tiết quá nóng, trên tv cũng phát tin cảnh báo, tốt nhất là nhiệt độ giảm rồi hẵng nghĩ tới những chuyện suy nghĩ một chút, cũng đồng ý với cách nói của Đỗ Diên là cô và bác Đỗ không có gì để nói, cô nói cô đi nấu cơm, bác Đỗ không phản đối nhưng nhìn cũng không thấy nhiều nhiệt tình. Cô chủ động làm chút việc nhà, bác Đỗ lại lạnh khi Đỗ Diên Hằng trở lại, không khí mới có thể bình thường một cơm xong, Đỗ Diên Hằng bảo cô đi thay quần áo. Cô cũng nghe lời đi thay một bộ quần áo màu trắng, tóc vừa gội xong còn chưa khô, nửa ướt đẫm phủ xuống trên thấy ban ngày rất nóng, nhưng nhiệt độ ban đêm lại không cao, bên ngoài có thể cảm thấy gió Diên Hằng chào hỏi với mẹ xong, liền dẫn Thẩm Tây Lăng ra ngoài.“Chúng ta đang đi đâu vậy?”Đỗ Diên Hằng có thể cảm thấy cô ở nhà có mấy phần bị gò bó, sau khi ra ngoài cô lại khác hẳn, mặt mày hiện rõ vẻ thoải mái và tinh thần phấn chấn hẳn.“Đi thì biết.” Đỗ Diên Hằng do dự một hồi, vẫn không nắm tay với là một quảng trường nhỏ bình thường, nhưng mà ở giữa quảng trường có một hồ nước lớn, trong hồ nước có nhiều suối phun. Có các đèn nhiều màu sắc cao thấp đặt trên hồ nước, tạo thành thế giới nhỏ nửa mộng ảo, hơi nước tầng tầng, ánh sáng lượn rất thích thiết kế như thế này, lập tức liền cười như một đứa năm kia, đêm đầu mùa thu, cô và Đỗ Diên Hằng cùng nhau ngồi ở phía trên sân vận động nhà trường. Cô lẳng lặng tựa vào vai anh, nhìn những bạn học ở phía dưới tập chạy một vòng. Đèn chiếu ở trên sân vận động bình thường chỉ bật lên có một hai cái, đám người được chiếu hiện bóng đen lên, thỉnh thoảng xuyên trí này của bọn họ là ở trên cao nhìn không thể nín cười, “Giống con kiến không?”Đỗ Diên Hằng chỉ lắc đầu mà thở dài, “Bọn họ mà nhìn thấy chúng ta thì cũng là con kiến.”Cô lập tức vỗ anh một cái, thái độ hết sức không vui của tiếp tục nhìn, phương hướng đối diện, đèn đường bóng vắng, sắc thái an tĩnh, không ít người ở đường chính chơi cầu lông. Mà trên tầm mắt là một mảnh mây mù vùng núi. Màgiờ phút này, trên đỉnh núi toát ra mảnh sương mù sáng, chỉ có một góc, núi như được sương mù che kéo áo Đỗ Diên Hằng, “Đó là mặt trời hay là trăng sáng vậy?”Đỗ Diên Hằng gõ đầu cô, “Trăng sáng, sao lại không suy nghĩ, biết bây giờ là mấy giờ rồi không…..” Trong giọng nói tràn đầy vẻ bất đắc trăng kia tròn trịa, giống như quả trứng gà phát sáng hơi kì nhỉ….., giờ phút này thế lại từ từ lên chưa từng thấy qua khung cảnh như vậy, không khỏi cảm thán liên tiếp, “Thật đẹp.”Đỗ Diên Hằng bắt được tay cô, đặt ở khóe miệng nhẹ nhàng hôn, sau đó nhỏ giọng mở miệng bên tai cô, “Ở trong mắt anh, cái gì cũng không sánh nổi với vẻ đẹp của em.”Anh nói lời tâm tình không nhiều, nhưng mỗi một câu của anh cũng có thể khiến cô cảm nhất thời thế nhưng nhẹ nhàng khóc thút thít, một khắc kia, cô đã cảm thấy người đàn ông bên cạnh này nhất định có thể cho mình đủ hạnh phúc, nhất định có thể cho mình cuộc sống mình anh nhẹ nhàng ôm bọn họ không ngờ tới, ngày đó, có người sau lưng bọn họ, còn muốn xé bỏ màn này. Chỉ là ánh sáng ảm đạm, trong khung cảnh chỉ hiện ra chỉ là phác họa một nam một nữ, ở phía trên bọn họ là trăng sáng tròn trịa, khung cảnh này được gọi là - Thay mặt trăng chờ đợi hình này xuất hiện trong cuộc thi nhiếp ảnh mà trường học tổ chức, khiến vô số người xúc động không Dịch Minh bị điện thoại của Triển Khải Hạo và Nghê Văn Bái oanh tạc luân phiên, cũng cảm thấy phiền, nhưng vẫn tìm thời gian đưa An An về nhà họ Văn Bái ôm An An ra ngoài chơi, để hai bố con kia nói Khải Hạo nhìn đứa con trai này, cực kì tức giận, “Con nói xem, rốt cuộc con và Tây Lăng đã xảy ra chuyện gì, đừng nói dối bố.”Triển Dịch Minh xoa trán, “Bố, chuyện của con, mọi người đừng quản.”“Mặc kệ, con xem con biến cái nhà này thành hình dạng gì đi, con muốn vợ con đi rồi mới bằng lòng sao?” Triển Khải Hạo càng nói càng tức giận, “Đã sớm nói với con, đừng cứ chơi mãi thế, bây giờ có vấn đề rồi, còn không biết kiểm điểm lại, con nói xem rốt cuộc con muốn thế nào đây.”Anh trầm mặc không Khải Hạo thấy anh như vậy, lập tức dạy dỗ một trận. Ý tứ nói đi nói lại cũng không khác biệt lắm, nhưng không nói trong lòng lại không thoải Dịch Minh trầm mặc thật nhớ tới lúc kết hôn, lúc anh ở nhà cẩn thận từng li từng tí một, không biết nên làm cái gì, cũng không biết như thế nào mới khiến cô vui, bởi vì trên mặt cô luôn không có cảm xúc gì. Cho dù anh bận rộn thì cũng sẽ về nhà, thậm chí cũng mua vài món đồ chơi nhỏ mà phụ nữ thích, nhưng nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của cô, không bao giờ bỏ sĩ diện đi lấy lòng đó, một người bạn của anh chúc mừng anh đã làm bố, anh khiếp sợ, hoàn toàn không biết gì. Khi đó, anh mới biết, thì ra là cô mang thai rồi. Bạn học đưa vợ tới bệnh viện kiểm tra, đúng lúc bắt gặp, lúc này mới có chuyện kích động tới mức không kiềm chế được, cả ngày tìm hiểu xem phụ nữ có thai nên ăn cái gì, phụ nữ nên làm cái gì mới tốt cho em bé. Thậm chí anh rất muốn sờ bụng cô, muốn trao đổi qua với bảo bối nhỏ một chút. Nhưng cô không nói tới chuyện đứa bé, anh đợi một ngày rồi lại một ngày, hi vọng cô sẽ chủ động nói với mình, cô mang thai, anh cũng nhanh muốn làm không có, cho đến cuối cùng anh không nghe thấy cô chủ động mở cần nhiều lời, anh liền hiểu rõ, người phụ nữ độc ác cỡ nào, ngay cả con của anh cũng không chịu sinh ra. Vì vậy anh lại đi công tác, một thời gian không trở lại, nhưng cô cũng không gọi điện tới hỏi anh đang làm cái gì, lúc nào thì về nhà. Mỗi lần thấy cấp dưới đi công tác bên ngoài, vợ gọi điện thoại tới hỏi thăm thì anh không thể không thừa nhận, mình vừa hâm mộ vừa ghen đến khi cô muốn rời khỏi, anh cực hận cô. Coi như mang thai An An, cô cũng nóng nảy không dứt. Anh sợ cô rất nhiều, sợ cô lại tàn nhẫn vứt bỏ đứa con của thậm chí sợ đối mặt cô, chắc chắn cô đã ngủ rồi mới về nhà, sau đó nhìn cô đó trong nhà Hàn Vũ Sắt xuất hiện sự cố, bố cô bị tai nạn xe nghiêm trọng, cần một số tiền lớn. Khi cô chủ động tới tìm anh thì anh không do dự, giúp cô một tay. Không thể phủ nhận, trong lòng anh đối với người phụ nữ này vẫn luôn có áy náy. Nhất là lúc học đại học, Hàn Vũ Sắt luôn thể hiện cô yêu anh tới mức nào thì anh luôn thấy mắc nợ rất giác mắc nợ này, cũng giống với cảm xúc đối với Hướng Tri Dao, bởi vì phần thiếu hụt này, anh sẽ làm đủ khả năng để trợ Vũ Sắt rất cảm kích với anh, thậm chí thỉnh thoảng cũng chạm cũng ám chỉ qua cho Hàn Vũ Sắt biết, không cần cảm kích với anh thế, nhưng hình như cô không hiểu ý của anh, coi anh như ân khi Thẩm Tây Lăng sinh An An liền muốn rời đi, anh giận không thể dừng lại. Mọi người tới hỏi anh, tại sao vợ anh lại muốn rời khỏi, tại sao vợ của anh ngay cả một đứa bé nhỏ như vậy mà cũng nhẫn tâm bỏ sao vậy chứ? Chính anh cũng muốn hỏi, lấy được đáp án khiến anh thất vọng, bởi vì anh không phải là người cô muốn, bởi vì anh vĩnh viễn không thể tiến vào trong trái tim cô. Cho nên, cô sẽ quan tâm tới anh sao? Cô dĩ nhiên cái gì cũng không để ý, bởi vì anh căn bản không phải là người cô ấy yêu người khác?Nhưng mọi người lại tới hỏi anh, vì sao cô phải rời đi?Anh và Hàn Vũ Sắt gặp nhau nhiều hơn, vì vậy tất cả mọi người có lý do tốt nhất. Là chính bản thân anh hành động bậy bạ sai lầm, mới ép vợ mình rời đi, thậm chí không tiếc, bỏ lại con mình rời đi. Vì vậy bố mẹ không hề làm khó nhà họ Thẩm nữa, bởi vì người có lỗi chính là anh, Thẩm Tây Lăng có lỗi, đều là bị anh cả đều là trách nhiệm của anh, là anh đối với cuộc hôn nhân không chung thủy, tất cả khinh bỉ có thể ném lên người anh. Vì vậy, về tình Thẩm Tây Lăng có thể được tha thứ phụ nữ không nguyện ý tiếp nhận nhất chính là đàn ông có người tình bên ngoài, vì vậy bất kể làm ra chuyện điên cuồng, tất cả đều có thể hiểu được, cũng có thể lấy được sự tha thứ của người không muốn, cô bị người khác trách móc, cũng không nguyện ý cho người khác sau lưng cô bàn luận cô không có trách nhiệm, ích kỉ cỡ từ, tất cả mọi người đều nói anh quan tâm Hàn Vũ Sắt cỡ nào, anh yêu Hàn Vũ Sắt cỡ nào, anh đối tốt với Hàn Vũ Sắt ra anh cũng một lần lại một lần tự nói với bản thân mình, cứ coi là người khác cho là thế đi, thật ra anh cũng không yêu Thẩm Tây Lăng, không quan tâm tới cô. Lặp đi lặp lại nhiều lần tự nói với mình như vậy, ngay cả mình cũng sắp tin rằng, anh không quan tâm, cũng không yêu…..Trái tim chết Khải Hạo thấy anh cũng không để lời của ông ở trong lòng, lập tức tức giận, anh cũng không giải thích, bị mắng một Dịch Minh cũng không muốn đợi ở chỗ này, Nghê Văn Bái lại ôm An An, để cho anh đi tới chỗ ông nội, ông nội vừa gọi hệ của anh với ông nội không tệ, liền lập tức đi qua ông cụ yêu thích, vĩnh viễn không có gì thay đổi, vẫn là đánh cờ. Ông đã bày xong bàn cờ, chỉ chờ anh hề đi nói những chủ đề phiền não nữa, tâm tình của anh cũng tốt lên ông cũng không nói nhiều, anh vừa đi tới trước mắt thì liền đánh con cờ. Triển Dịch Minh cũng hiểu, nhặt lên một con cờ có màu khác, chuẩn bị cùng ông nội cờ thì ông cụ liền quan sát vẻ mặt anh, “Tài đánh cờ thụt lùi đi rất nhiều, gần đây làm cái gì vậy? Cũng không nghe thấy bố cháu bảo cháu tập trung tinh thần ở công ty. Nếu như cháu đang suy nghĩ muốn ném một đơn đặt hàng lớn như thế nào, thì cháu có tiến bộ rồi đấy.”Dạo này tinh thần anh không tốt, bị mất một đơn đặt hàng lớn, bây giờ bị nói tới, không khỏi có chút xấu ho khan hai tiếng, “Là ông nội tiến bộ hơn rồi.”Ông cụ lắc đầu một cái, “Ông nói cháu này, phương diện khác rất thông minh, thế nào về mặt tình cảm thì lại như người mù vậy?”Hình như ông cụ không thể nào hiểu Dịch Minh cười mỉa hai tiếng, cũng không mở miệng phản cụ hiển nhiên hiểu tâm tư của người cháu này, ban đầu Nghê Văn Bái lấy ra một xấp hình, Triển Dịch Minh cũng chỉ dừng lại ở một tấm hình, đối với các tấm hình khác không có bất kì hứng thú nào. Một khắc kia, ông cụ cũng biết cháu trai mình coi trọng cô gái trong tấm hình đó cỡ nào, nhưng kì lạ anh không ra vẻ mình hứng thú, khiến ông cụ lắc đầu nữa ông cụ toàn tâm toàn ý tác hợp vụ này thì anh biểu lộ vẻ không vui. Khi đó ông cũng biết, người cháu này sớm muộn sẽ bị thiệt thòi khi chơi xong một ván cờ, ông cụ không hề yêu cầu tiếp tục chơi cụ phải đi, Triển Dịch Minh đỡ trong sân có một lồng tre nhỏ, bên trong có một chú chim quý. Đây là tác phẩm đẹp của anh họ Triển Dịch Minh, nghe nói vì chú chim nhỏ này mà mất không ít tâm cụ đi tới, lấy tay trêu chọc chú chim Dịch Minh cũng không nói chuyện, không biết tâm tư còn ở nơi này hay cụ chỉ vào con chim này, “Ngày đó anh họ cháu đem con chim này tới đây nói cho ông biết, nó rất thích con chim này, cực kì thích. Nhưng lúc nó mua, bên cạnh có một nữ sinh. Nữ sinh kia nói với anh họ cháu, nếu thích con chim này như vậy, nên để nó bay đi, chim nhỏ nên có tự do, đó mới là điều con chim thích. Nhưng anh họ cháu lại cười, bởi vì nó thích con chim nhỏ này, sẽ cho ăn đúng hạn, cho uống nước đúng hạn, không thích làm sao lại đối với nó như vậy.”Triển Dịch Minh nhìn chằm chằm ông cụ không nói lời nào.“Dịch Minh, cháu nói xem lời của anh họ cháu với lời của cô gái kia, ai nói đúng?”Triển Dịch Minh lắc đầu một cái, không rõ nguyên cụ lại tiếp tục cười, “Anh họ cháu mua con chim này về, thực sự đúng cho nó ăn uống đúng hạn, nhưng nó vẫn không vui vẻ, thậm chí còn bị bệnh. Sau, để cho ông nuôi con chim này, nhàn rỗi trêu chọc nó, cùng nó trò chuyện, biết nó đói lúc nào, biết nó thích ăn cái gì, sau đó chiều chuộc nó.”Ông cụ ở trước mặt Triển Dịch Minh, mở cửa nhỏ của lồng tre ra, chim nhỏ bay ra ngoài, nhưng mấy phút sau lại bay trở lại, đậu trên bả vai ông cụ.“Thích một thứ gì, không phải cháu cho rằng thích là được rồi, mà phải biết nó muốn cái gì, khiến nó hài lòng, cho dù cho nó tự do, nó cũng sẽ không rời đi.” Ông cụ lại nhốt chim nhỏ vào, “Con người thật ra cũng giống vậy.”
Thẩm Tây Lăng ở trong tình trạng làm việc không ngừng, thậm chí có một lỗi nhỏ, cô sửa rồi mà vẫn bị sai, đồng nghiệp ân cần hỏi cô là đã xảy ra chuyện gì phải không, cô cũng chỉ lắc đầu, tiếp tục sửa lỗi. Tình trạng này không chỉ xuất hiện trong công việc, cô lấy một chén nước cũng bị bỏng, dù không nghiêm trọng bắt đầu mê mang, mình trở lại thành phố này, rốt cuộc vì cái gì? Muốn nhìn một chút, người thân của cô có thể vì cô không ở đây mà thay đổi hay không? Ai rời đi ai cũng không sống được sao?Đi làm lúc rảnh rỗi, Hạ Ngôn gọi điện thoại, bảo cô về nhà nhiều một chút, dù sao đó cũng là nhà cô, cô cũng gật đầu liên tục. Cô có người nhà, có chồng, có con, nhưng vẫn nhẹ nhàng, giống như thành phố này không có người nào có thể khiến cô cảm thấy yên lòng được, để cho cô thấy an toàn, cô như một người lưu lạc, cố chấp muốn tìm một chỗ tốt nhất để tránh bão, nhưng vẫn chưa tìm đến một quán ăn trưa gần công ty thì gặp phải bạn học cùng trung học, lúc học trung học thì quan hệ của họ tạm được, dù sao tính cách, gia thế cũng không khác biệt lắm, cũng có tiếng nói chung. Đối phương hỏi cô dạo này sống thế nào, cũng chủ động nói tới cuộc sống của mình, gặp được Thẩm Tây Lăng là lộ vẻ hiểu nhau không cần nói, nói chồng cô ấy với chồng Thẩm Tây Lăng là một cặp đức hạnhtheo nghĩa xấu, chỉ biết ăn chơi rượu chè, đối với loại đàn ông này, nếu như bạn cứ so đo, nhất định sẽ để ình tức chết, dứt khoát ai đi đường nấy, không ảnh hưởng lẫn nhau, mình sống vui vẻ, cũng không để cho bố mẹ mình lo lắng, vẹn toàn đôi Tây Lăng vừa ăn cơm, vừa nghe, cũng không muốn chen vào nói, cho đến khi đối phương nói một câu, “Tớ còn rất hâm mộ cậu.”Thẩm Tây Lăng dùng khăn giấy lau miệng, lúc này mới giương mắt lên, “Tại sao?”. Gia thế và tướng mạo của đối phương cũng khá, hoàn toàn không cần phải hâm mộ mình, dù hôn nhân của các cô nhìn qua cũng giống nhau, nghĩ tới đây không khỏi cười khổ.“Ít nhất cậu có một người bạn tri kỉ, bây giờ mới phát hiện ra có bạn tri kỉ thật là tốt, ai…..”Đối phương chủ động mời khách, Thẩm Tây Lăng cũng không thể từ chối. Đã rất lâu rồi, không có ai nhắc cô từng có một bạn tri kỉ, một người có thể tâm sự, núp trong cùng một cái chăn lặng lẽ nói chuyện về ngoại hình các học sinh nam, trong lớp học sinh nam đối với mình cũng không tốt lắm, nhưng những chuyện nhỏ bí ẩn cũng nguyện ý chia sẻ với đối phương, sẽ không lo lắng cô ấy có một ngày sẽ bán đứng mình, tin tưởng cô ấy như cô ấy tin chuyện trong mấy ngày, cũng khiến tâm tình cô đi xuống, nhất là nghe được tên của Hướng Tri Dao, lại khiến lòng cô khẽ chua vẫn nhớ, lúc học cấp 3, có một cô gái khiến toàn trường điên cuồng, một cử động có thể biến thành tiêu điểm của mọi người, luôn luôn độc lập, luôn làm theo ý mình. Ngay lúc biết Hướng Tri Dao là nữ thần trong lòng các nam sinh, đồng dạng cũng là loại người Thẩm Tây Lăng hâm mộ nhất, vĩnh viễn vì mình mà sống, không thèm để ý tới ánh mắt của người khác chút Tri Dao sẽ đi một đôi giầy tinh xảo đứng ở sân tập thể dục, móng tay tinh xảo, bông tai mắt sáng, ngay cả tóc cũng là nhuộm. Chỉ cần có cô đứng ở đâu đấy, nhất định sẽ khiến người ta chú ý tới, khuôn mặt xinh đẹp cộng thêm việc ăn mặc nổi bật, trở thành nữ sinh được bình luận nhiều nhất ở cô nữ sinh đó lại là bạn tốt nhất của Thẩm Tây Lăng, cô biết tính của Hướng Tri Dao là thế, cũng không phải cố ý đi hấp dẫn ánh mắt của người khác, thậm chí ánh mắt của người khác thế nào cô cũng không để rất lâu, cô đã không nghĩ tới người bạn tốt này, kể cả kỷ niệm cũng được cất giữ. Cô cũng không quan tâm tới tin của Hướng Tri Dao, giống như người này chưa từng bước vào cuộc đời của cô, rốt cuộc là thời gian quá mức vô tình hay là người đã thay đổi quá nhiều ký ức, ngay cả mình cũng đơn thuần tới cực điểm, chẳng biết tại sao, cô lại nhớ tới lúc tìm một chỗ để khóc lớn, khóc thút thít mãnh liệt, không có một chút đè thề, “Cả đời anh chỉ yêu một mình em, nguyện sống với em tới đầu bạc răng long.” Là lời thề ngây thơ nhất, luôn nhắc nhở chúng ta rơi xuống, từ từ già đi như thế lúc tan làm, Thẩm Tây Lăng cảm giác như mình bị nhốt vào nhà tù vậy, rốt cuộc có được tự do, cho dù cô không phải là một người tốt đi đến nơi, sau khi tan làm thì cuộc sống không có bất kì sự sắp xếp nào, nhưng vẫn suy nghĩ muốn tìm một chỗ, ổn định tâm tình không bất thường hôm hình như trời cao đặc biệt thích cùng cô đối đi ra khỏi công ty được mấy bước, đã nhìn thấy một chiếc xe đứng ở trước công ty. Giờ phút này, người đàn ông trong xe hạ cửa kính xe xuống, nở nụ cười hướng cô. Cô mấp máy môi, có lẽ đối với người đàn ông này luôn luôn có thành kiến, vì vậy nụ cười của anh khiến cô nghĩ đến hai từ “Dối trá.”Sợ bị đồng nghiệp khác bắt gặp, cũng sợ xe của anh đứng ở chỗ này tạo ra nhiều rắc rối hơn, vì vậy bước nhanh tới, mở cửa xe, ngồi Dịch Minh vẫn nhìn cô, không biết có phải sự phối hợp của cô khiến anh thấy kinh ngạc, dù sao vẫn nhìn cô, cũng không nói gì, không lái xe đi. Thẩm Tây Lăng nhịn một lát, sau đó mở cửa xe, đi ra ngoài, lại kéo cửa xe ra ngồi chỗ cạnh tài xế, ngồi xuống, thực hiện xong, Triển Dịch Minh mới chậm rãi lái xe rời đi.“Anh lại muốn làm cái gì?” Cô nói chậm rãi, không chuẩn bị gây gổ, ít nhất bạn học cùng trung học của cô nói rất đúng, cuộc sống ai đi đường nấy, không cần vượt qua ranh giới gì, như vậy là tốt với tất cả mọi Dịch Minh liếc nhìn cô một cái, “Đến nhắc nhở em còn có nhà, có chồng có con.” Dừng một chút, quan sát vẻ mặt của cô, “Em chẳng lẽ quên mất rồi sao? Coi như quên chúng ta không có quan hệ, anh có thể đến nhắc nhở em.”Anh vẫn cười, hoàn toàn không có mặt lạnh tỏ rõ tâm tình anh không tốt như đêm hôm đó. Nhưng so sánh ra, cô càng không thích bộ mặt của anh như bây giờ, để cho cô không cách nào phán đoán lời nói của anh có thực giả hay không, cũng không nhìn thấu được rốt cuộc tâm tình anh tốt hay cực xấu mà biến cô thành đồ anh nhắc tới con gái thì cũng khiến toàn thân cô cứng lại một gái cô, sinh ra nhỏ như vậy, bởi vì đau đớn, đôi mắt cô đẫm lệ mông lung nhìn con mình, làm thế nào cũng không thấy rõ. Đó là miếng thịt từ trên người cô rơi xuống, đau là cô, nhưng cô lại ném đi dễ dàng như vậy, nói đi là đi, chưa trở về một chí mấy đêm liền, cô không dám nhìn mặt của An An, chuyện gì cũng quăng cho bảo mẫu, cô không quản không hỏi. Mà Triển Dịch Minh thấy bộ dạng cô như vậy, liền bắt đầu cãi nhau ầm ĩ, mắng cô uổng làm mẹ. Cô nghe được Triển Dịch Minh nói mình như vậy, nhưng lại cảm thấy anh nói đúng, cô quả thật không phải một người mẹ tốt, cũng không xứng làm đó cô có một người bạn học đại học, gọi điện thoại nói chuyện với cô. Nữ sinh đó kết hôn được hơn một năm, lúc đó mang thai, nhưng vào lúc này phát hiện chồng mình ngoại tình. Chồng của cô ấy tỏ thái độ rõ ràng, anh ta sẽ không chia tay với người tình, cũng không cắt đứt quan hệ, cô sống thì sống, không sinh con cũng không quan tâm, muốn ly hôn cũng được, không ly hôn cũng Tây Lăng nghe được hết sức tức giận, bảo bạn học lúc đó thừa dịp mới mang thai được mấy tháng liền phá thai rồi rời khỏi người đàn ông kia đi, nhưng cô ấy lại khóc nói không làm được, cô ấy không nỡ bỏ con mình, không bỏ được, vì vậy nhất định phải sinh nó Tây Lăng yên lặng nghe, trong đầu chỉ có ba chữ Không bỏ được, không bỏ được…..Cô không muốn có một ngày ba chữ này lại xuất hiện với cô, cô sợ nhìn con mình lớn lên từng ngày, gọi cô là mẹ, ngủ với cô, cầm bàn tay bé nhỏ của con mà dắt đi. Cô sợ xuất hiện bức tranh này, tất cả bọn họ đều là liều thuốc phiện, sẽ khiến bạn nghiện, sẽ không nỡ bỏ, không thể để xuống cuộc hôn nhân của cô đã có trăm ngàn vết thương, tha thứ cho sự ích kỉ của cô, không muốn đứa bé này ràng buộc cô cả đời, không muốn có một ngày cô quyết định rời đi, lại phát hiện ra mình không bỏ cũng không nguyện ý sinh ra một sinh mạng vô tội như vậy, giống như là nghi thức hoàn thành cuộc hôn nhân này. Nhưng khi nhà họ Triển có bất mãn với cô, bảo cô tình mẹ cũng không có, cô muốn ra nước ngoài thì lập tức bị bác bỏ, nhất là nhà họ Triển không biết từ nơi nào biết được cô có một người bạn trai đã yêu lâu năm rồi, càng không chấp nhận cô xuất ngoại. Lúc đó cô rất kiên trì muốn xuất ngoại, thái độ cứng rắn muốn rời đi, Triển Khải Hạo cùng Nghê Văn Bái cũng thỏa hiệp, sinh cốt nhục của nhà họ Triển rồi sẽ cho phép cô xuất ngoại, nếu không không bàn nữ đều làm bằng nước, có khuyết điểm của mình, khuyết điểm lớn nhất chính là mềm lòng, nếu như sinh con ra, sẽ khiến người nhà cô càng tốn tâm tư hơn, cũng khiến con trai mình trưởng thành lên một chút. Lúc đấy Triển Khải Hạo cùng Nghê Văn Bái nghĩ rằng nếu Thẩm Tây Lăng sinh con, có lẽ cô sẽ không rời đi, nhưng không ngờ rằng cô vẫn kiên trì như thế, hơn nữa hành động quả quyết đến Thẩm Tây Lăng vẫn trầm mặc, Triển Dịch Minh cũng không tức giận, tiếp tục nói, “Ngày đó bố mẹ em nói chuyện với anh rất nhiều, anh đột nhiên cảm thấy đề nghị của bọn họ không tồi.”“Bọn họ nói gì với anh?” Thẩm Tây Lăng bị hấp dẫn bởi nội dung câu nói của anh, nghiêng người nhìn anh.“Bọn họ nói em mới về nước không được bao lâu, bảo có nhiều điểm em cần tha thứ cho anh, cũng nói tính cách của em, nên tha thứ cho em một chút. Dĩ nhiên nói nhiều nhất là anh là người đàn ông có gia đình, nên tốn chút thời gian dành tình cảm lên vợ mình.” Nói xong câu cuối cùng thì anh nhìn chằm chằm cô, ý vị ánh mắt không Tây Lăng lại cảm thấy có chút lạnh rồi, rất lạnh.“Anh tin lời của bọn họ sao?” Âm điệu của cô có chút cao, chính cô cũng không phát hiện ra cô có chút kích động, giống như là đang sợ.“Tại sao không tin?” Triển Dịch Minh nâng khóe miệng, “Anh rất tôn trọng với trưởng bối, đề nghị của bọn họ anh luôn thực hành, ví dụ như mấy năm trước ông nội bảo anh cưới em, anh cũng làm.”“Anh không cần phải nói quang minh chính đại như thế, tôi biết rõ anh không có hứng thú gì với tôi, về sau chúng ta cứ theo làm theo phương thức sống trước kia…. “Triển Dịch Minh ngắt lời cô, “Làm sao em biết anh không có hứng thú với em?” Tầm mắt anh nhanh chóng lướt qua mặt cô, “Dung mạo em không tệ, mặc dù không phải dạng anh thích.” Anh lại đưa tay ra, chạm vào ngực cô từ từ đi xuống, “Vóc người không tồi, đối với việc bồi dưỡng chuyện tình cảm, dĩ nhiên có thể suy tính.”“Anh coi tôi là cái gì?” Trên mặt cô hiện rõ vẻ tức mắt của anh cùng động tác, như thấy được một người phụ nữ xa lạ, đối với cô còn cảm thấy rất hứng thú, vì vậy có vài phần thích thú.“Một người phụ nữ.” Anh dùng tay chỉ vào, “Một.”Thẩm Tây Lăng nghẹn đỏ mặt, cũng không thể phủ nhận với anh, cô cũng là một người phụ nữ không phải sao?
Lost your way?Sorry, we can't find that page. You'll find lots to explore on the home page. Error Code NSES-404FROM LOST IN SPACEBuild Identifier vbfa0ae09Instance b773d23a-5261-4c3e-b77e-fbd18146bf29Request Id 6f95a4d4-4d88-48b2-9f45-dd73af142d26-1465088
cuộc hôn nhân này đã nhiều năm